THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 184

Đầu Trọc là người trầm tĩnh nhất, kín kẽ nhất trong số mấy người

chúng tôi, có lẽ là bởi có liên quan đến việc lão quanh năm làm công việc
hộ vệ. Mặc dù bề ngoài cực kỳ cao to, thô kệch, nhưng cung cách hành xử
lại đặc biệt thận trọng. Lão thấy mấy người chúng tôi đều đang đợi mình kể
chuyện, gương mặt thoáng đỏ bừng lên trông thấy. Lão sờ lên lớp băng trên
đầu, nói: "Thực ra tôi cũng không biết rõ lắm. Chỉ biết là lần trước khi cùng
với ông chủ Vương đến đây, tôi đã được nhìn thấy tên độc của họ. Loại tên
thổi bằng ống này hết sức kinh khủng, tôi đã tận mắt nhìn thấy dũng sĩ của
họ dùng một mũi tên giết chết báo rừng."

Tôi lập tức vỗ tay, khen Đầu Trọc chẳng những thân thủ nhanh nhẹn,

học thức cũng hết sức uyên bác, không hổ là nhân vật cứng cựa được tôi
luyện trong thực chiến. Đầu Trọc tỏ vẻ xấu hổ, khiêm tốn bảo rằng những
điều đó không đáng là cái gì. Đang đi, Ma Cô Trẻ dẫn đầu đoàn đột nhiên
đứng khựng lại. Tuyền béo đập cho y một cái, nói thằng nhóc nhà cậu lại
phạm phải tật xấu gì nữa đây. Không ngờ, lần này là lần đầu tiên Ma Cô
Trẻ không hề tranh cãi với cậu ta, hơn nữa còn giơ hai tay lên quá đầu.
Chúng tôi vượt lên trước xem sao thì thấy ngay một đám đàn ông vẽ kín
hoa văn màu đen trên cơ thể, đang đứng đầy xung quanh chiếc lều lớn.
Trên đầu họ cắm những chiếc lông vũ nhiều màu sắc, tay mỗi người đều
cầm một chiếc ống nho nhỏ tương tự như ống đựng bút của học sinh, toàn
bộ miệng ống đều chĩa thẳng về phía chúng tôi.

Chúng tôi không dám chần chừ lấy một giây, mấy người lập tức học

theo Ma Cô Trẻ ngoan ngoãn giơ hai tay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.