THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 264

Tôi nói: "Tất cả mọi người phấn chấn tinh thần lên một chút, có lẽ

đường sống nằm ngay ở trên đỉnh đầu cũng chưa biết chừng. Thông
thường, điều kiện môi trường để có thể tạo ra xác khô, hoặc là cực lạnh
hoặc là cực hanh khô. Nhiệt độ không khí ở nơi này khá cao, nếu như
không có đường thông gió, thi thể không thể nào bảo tồn được nguyên vẹn
như thế, đã biến thành một món mốc meo chua loét đựng trong một cái
bình thối rữa rồi. Toàn bộ cái hang chứa xác này rộng tầm hơn trăm mét
vuông. Chúng ta thử tìm vị trí lỗ thông gió, cố gắng tìm ra một con đường
sống thoát ra ngoài."

Tuyền béo đứng dậy, trên đầu dán hai miếng cao dán. Cậu ta nhắm

mắt, nghển cổ lên trời, đong đưa đầu qua lại vài lần: "Không hề cảm nhận
được một tí gió nào cả! Lão Hồ, cậu khẳng định nơi này có lỗ thông gió?"

Tôi khuỵu chân ngồi xuống, kiểm tra xác chết buồn nôn thủng lỗ chỗ

kia một lần nữa, đáp lại bằng giọng khẳng định tuyệt đối: "Chẳng cần biết
khi còn sống bọn chúng có hình dạng như thế nào, nói tóm lại, nước trong
cơ thể xác thực là đã bốc hơi hết, da thịt biến thành màu đỏ sậm. Nếu như
không phải do nhiệt độ cao làm bốc hơi, vậy thì chỉ có thể là do được thông
gió trong thời gian dài, xác chết đã được hong khô, giống y như cách làm
thịt khô mà chúng ta ăn vào mỗi dịp lễ tết vậy, chỉ khác mỗi cái là không
được ướp thêm vài đồ gia vị mà thôi."

Tôi còn chưa nói xong, mặt Lâm Phương đã hơi tái đi. Cô ta xua tay:

"Được rồi, được rồi. Chúng tôi tin anh, đừng léo nhéo nữa. Mọi người thử
tìm xem, dù sao vẫn tốt hơn là ngồi chờ chết."

Lâm Phương là người đầu tiên đứng dậy. Cô ta bước lại gần chỗ tôi,

vừa nhìn thấy cái xác mọc sừng dưới đất, thiếu chút nữa nhảy vọt lên, vội
vàng lui lại vài bước: "Đây là cái gì? Tại sao lại có thể có động vật như thế
này. Ông trời ơi, thật đáng sợ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.