THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 5

Nói xong, hắn quay đầu sang chỉ vào tôi, thì thầm nói với người nọ:

"Không dám dối bác, tháng này tiền lương vẫn còn chưa có. Bác cứ nhìn
người làm thuê cho tôi mà xem, mặt mày xanh xám, đói ra mặt rồi đây
này."

Vừa nghe tới lý do thoái thác của hắn, tôi âm thầm bật cười. Mấy cái

trò vặt này của Răng Vàng chỉ có thể lừa được tầng lớp nhân dân lao động
trung thực chân chất. Có lẽ tên cáo già kia lại nghĩ ra chiêu trò gì đó, nhằm
mua đồ của người ta với giá rẻ cũng không biết chừng.

Vị 'ông chủ lớn' thắt dây lưng đến tận ngang ngực tỏ vẻ hoài nghi, ôm

chặt cái túi vải rách vào lồng ngực, nhìn tôi với ánh mắt thăm dò. Răng
Vàng kín đáo nháy mắt ra hiệu với tôi. Tôi không thể vạch mặt hắn, đành
phải gắng gượng nói hùa theo hắn: "Đúng rồi chưởng quầy, bao giờ phát
tiền công thế? Chuột trong nhà tôi sắp chết đói cả ổ rồi, sắp tới biết sống
thế nào cho qua ngày đây?"

Răng Vàng thở dài nói với người nọ: "Tiệm nhỏ này được bác để mắt,

trèo đèo lội suối đến đây, vậy mà tới hớp trà cũng chưa được uống. Hay là
như thế này, chúng ta giải quyết theo phương pháp điều hoà đôi bên. Bác để
đồ vật lại gửi bán, sau khi bán được mới thanh toán tiền cho bác. Về phần
tiền hoa hồng, bác muốn cho bao nhiêu thì tuỳ, dĩ nhiên là càng nhiều càng
tốt, nhưng ít cũng không sao cả. Ý bác thế nào?"

Người nọ lập tức ôm chặt lấy túi vải, lắc đầu như đánh trống bỏi như

thể sợ Răng Vàng lao tới cướp mất bảo bối của mình vậy. Sau khi nói cảm
ơn, y lập tức chạy nhanh như gió sang phố Cống Viên. Tôi quay sang trêu
chọc hắn đôi câu: "Mới mấy năm không gặp, ngay cả lưỡi cũng biến thành
vàng rồi, nói ngọt cứ như mía lùi, không hổ là mồm mép đệ nhất kinh
thành."

Răng Vàng phớt lờ, ngồi xuống trước mặt tôi đòi trả công: "Đại

chưởng quỹ, lần này ông phải ghi nhận lấy công lao của tôi đấy nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.