THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 67

Nếu lão đã có mưu cầu, vậy chúng ta cứ dựa vào đó mà kiềm chế lão.

Quả nhiên lão lông chồn xoa xoa hai bàn tay, nói với ông cụ Tang với

vẻ mặt ôn hoà: "Chúng ta ruổi ngựa dong thuyền chuyển hàng, sợ nhất là
trong quá trình vận chuyển hàng hóa sẽ xảy ra sơ suất nào đó. Nhân họa dễ
chống, thiên tai khó phòng. Tôi nghe nói, viên bảo châu Hổ Uy do ông chủ
Tang nắm giữ, có thể trừ bách tà trên đời. Lần này tôi đến Nam Kinh chính
là vì viên châu này. Quy tắc của Nhất Nguyên Trai quá rắc rối, chúng ta tốt
nhất là làm theo quy tắc trong nghề đi. Nếu như giờ ông chủ Tang muốn
bảo vệ thằng nhóc kia, có lẽ nên bỏ ra thứ gì đó để thể hiện thành ý mới
đúng chứ?"

Tôi thầm nghĩ, nói dông nói dài cuối cùng chẳng qua mục đích chỉ là

chiếm lấy hạt châu. Rõ ràng bản chất gian thương đã ăn vào máu vậy mà
còn lên mặt đạo đức giả ra vẻ thương lượng công bằng, thật sự khiến người
ta buồn nôn.

Ông cụ Tang đáp giống như đã dự tính từ trước: "Lão đây có thể cân

nhắc phá một lần lệ. Tuy nhiên, vẫn phải làm phiền chú em Dương, lát nữa
khi ra về thuận đường xử lý sạch rác rưởi trong cái cửa hàng này giùm."

Lão lông chồn tỏ vẻ đã hiểu, lập tức bảo rằng không có gì phiền phức

cả.

Cây Sào đứng bàng quan quan sát diễn biến tình hình, thấy hai con hồ

ly già dần dần đạt thành hiệp nghị, thình lình nói: "Ông chủ Dương đi một
chuyến từ nơi rất xa đến, nếu chỉ mang một hạt châu nhỏ trở về thì dường
như có vẻ không hợp lý lắm thì phải."

Gã vừa nói xong, mắt lão lông chồn hơi nheo lại thành nét cười gian

xảo. Lão hỏi lại Cây Sào: "Anh bạn Tư Mã đây muốn nói gì?"

Cây Sào liếc nhìn chúng tôi rồi nói với lão lông chồn: "Hiện giờ chủ

tiệm chúng tôi bị người ngoài cưỡng ép, khó mà tránh khỏi hiềm nghi nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.