THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 75

tới Hồng Kông, sau đó sẽ transit ở bên đó. Không ngờ đột nhiên xảy ra
sương mù dày đặc làm chuyến bay bị hoãn lại. Tôi và Răng Vàng mặc áo
ba đờ xuy dày cộp của quân đội, ngồi trong phòng chờ máy bay để chờ tin
tức. Hắn ôm phích nước nóng, cười tủm tỉm nói: "Thế nào, quản lý? Lần
này chắc ta tốn công vô ích rồi. Ông xem, sương mù đặc quánh lại, không
thể đoán trước được là sẽ hoãn lại bao lâu. Hai anh em chúng ta nói chuyện
phiếm một chút, coi như để giết thời gian."

Tôi rút kinh nghiệm từ bài học chờ xe ở Nam Kinh lần trước, có các

vàng cũng không dám đi lại lung tung nữa, vừa uống nước nóng vừa chờ
tin tức của công ty hàng không. Sau nửa đêm, nào ngờ sương mù càng lúc
càng dày đặc, rất nhiều hành khách đều đồng loạt yêu cầu trả lại vé. Cái loa
to tổ bố không ngừng ông ổng "Đề nghị các vị hành khách giữ yên lặng, đề
nghị các vị hành khách giữ yên lặng", không khí trong phòng chờ máy bay
bắt đầu trở nên hơi căng thẳng.

Răng Vàng muốn chen lên đằng trước xem cho rõ, tôi bảo mình hơi

mệt, muốn ngủ một giấc. Đầu gối lên ba lô chưa được năm phút đồng hồ,
tôi đã bị Răng Vàng lay tỉnh.

"Lão Hồ, ông mau ngó cái này xem, có phải là nhìn rất quen mắt hay

không?" Răng Vàng hưng phấn, tay phất đi phất lại vật gì đó. Sau đó, giống
như sợ bị người nhìn thấy, hắn nhanh chóng nhét nó vào trong áo bông
quân đội của mình.

Tôi bảo giấu cứ như mèo giấu cứt, ông giấu kín như thế tôi ngó cái

rắm ấy! Hắn vội vàng xin lỗi, nói mình quá hưng phấn, quá kích động mất
rồi. Thấy hắn nói năng không ăn nhập vào đâu, tôi đoán thằng ranh này có
lẽ đã nhặt được đôla. Không ngờ vật mà hắn lôi từ trong túi ngực áo ra lại
là một bản vẽ. Vừa mới lộ ra một góc nhỏ, tôi đã nhận ra đó là cái gì. Thứ
mà Răng Vàng giấu trong túi ngực hóa ra là một bản vẽ thiết kế xẻng Lạc
Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.