THẬP GIÁC QUÁN - Trang 111

"Đừng ngại. Cậu quá mệt rồi." Shimada không thực sự chú tâm vào

Kawaminami. Một tay cầm lái, một tay anh day lên thái dương. "Không
được như chúng ta mong đợi, nhưng tôi vẫn thấy chuyến đi này không hoàn
toàn hoài phí."

"Ý anh là gì?"

"Tất nhiên chúng ta y vọng biết được thêm tin tức về Yoshikawa

Seiichi. Nếu anh ta còn sống thì hẳn sẽ liên lạc với vợ. Nhưng có vẻ không
phải vậy."

"Nhưng Shimada à, anh không thấy lạ sao? Mới có sáu tháng trôi qua

mà nhà họ đã tổ chức lễ tang cho anh ta rồi."

"Cậu phân tích cũng có lý. Nhưng tôi cho rằng Masako trông không có

vẻ đang nói dối, chị ta là người chân thành, lương thiện. Tôi nghĩ vậy."

"Ồ."

"Tôi nhận xét người khá chuẩn, có lẽ là di trực giác nhà sư!" Shimada

cười vang. "Dù sao thì, vẫn chưa đủ thông tin ta cần. Nhưng mà, Conan,
cậu cho tôi xin điếu thuốc được chứ?"

"Thuốc lá?" Kawaminami không tin ở tai mình, vì cậu chưa từng nhìn

thấy Shimada hút thuốc.

"Thuốc Seven Stars, được chứ?"

Kawaminami chìa bao thuốc, Shimada vẫn nhìn thẳng phía trước,

khéo léo rút một điếu.

"Ngày trước tôi nghiện nặng, rồi bị bệnh phổi mấy năm, cho nên hút ít

đi. Ngày chỉ một điếu. Cuộc sống của tôi hơi tùy tiện, nhưng điểm này thì
rất nghiêm chỉnh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.