THẬP GIÁC QUÁN - Trang 139

cả."

Ý Ellery nói về Miêu Đảo. Leroux đứng bên, rất chú ý vị trí đứng, đề

phòng bước hụt chân.

"Xem ra hai ba người có thể ẩn nấp ở đây. Nhưng còn vách đá dựng

đứng này thì sao?"

"Có thể có thuyền. Khoảng cách thì gần, chỉ cần có chiếc xuồng cao su

là đủ. Xuất phát từ bãi đá bên đó... Leroux nhìn đi..." Ellery chỉ tay. "Con
dốc bên đó, có thể bò lên."

"Ừ, đúng thế!"

Leroux cố gắng quan sát Miêu Đảo đứng sừng sững giữa sóng nước

trắng xóa, cậu vắt óc suy nghĩ về mọi khả năng.

Ellery nói đúng. Không thể phủ nhận khả năng có kẻ bên ngoài đột

nhập Giác Đảo, ẩn nấp chỗ nào đó, rình rập hãm hại mọi người. Tuy nhiên,
không có căn cứ gì để liên hệ đến Nakamura Seiji cả. Khả năng ông ta vẫn
còn sống là bao nhiêu? Giả sử ông ta còn sống, thì cớ sao ông ta muốn giết
những thanh niên này?

Không thể nào.

Leroux chầm chậm lắc đầu.

Chuyện này là không thể, cậu nghĩ.

Nhưng có điều gì đó trong quá khứ cứ đeo bám lấy cậu mà cậu không

thể nhớ ra.

Sóng biển ào ạt xô vào vách đá và vào cả tâm trí cậu. Những ký ức rời

rạc cũng bị sóng biển cuốn ra xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.