THẬP GIÁC QUÁN - Trang 220

"Đúng vậy. Tất yếu có lý do để hắn làm thế. Đó là gì"

Ellery ngẩng đầu, hít một hơi sâu.

"Tạm chưa bàn đến vậy. Chúng ta tiếp tục xem xét vụ Carr. Rất khó để

Đưa ra lời giải thích gì nhất. Như chúng ta đã bàn: ít nhất Van không có cơ
hội để thả thuốc độc vào cốc Carr. Ai cũng có thể bôi thuốc độc từ trước
nhưng lại chẳng có dấu hiệu nào phân biệt các cốc với nhau, dù tôi vẫn
nghi ngờ điều đó. Dẫu sao thì, Agatha đã chết. Nếu có một bàn tay phép
thuật đầu độc ngay tại chỗ mà không ai nhìn thấy, thì rất tiếc, hung thủ phải
là tôi! Nhưng..."

"Cậu đã nhận định, có thể tôi cho Carr uống thuốc độc tác dụng chậm

từ trước đó." Poe ngắt lời.

Ellery mỉm cười. "Đúng! Nhưng như vậy chẳng thông minh chút nào.

Giả sử là thế thì anh quả thật may mắn khi Carr uống cà phê. Bởi nếu thuốc
phát tác trước đó, khi ăn ta chưa ăn uống gì, thì chẳng phải anh sẽ bị nghi
ngờ trước tiên sao. Tôi không nghĩ anh lại ngốc thế."

"Suy luận rất sắc bén."

"Nhưng vẫn còn một khả năng nữa."

"Là gì?"

"Anh là sinh viên Y khoa ưu tú, gia đình mở bệnh viện tư tầm cỡ nhất

nhì thành phố O. Có thể trước đó, Carr đã nhờ anh tư vấn về sức khỏe hoặc
từng đến chỗ anh khám bệnh. Giả như, anh hiểu rõ thể trạng của Carr. Vào
cái đêm định mệnh, Carr phát bệnh, động kinh chẳng hạn. Anh là người
chạy đến trước tiên, lợi dụng tình thế, nhét thuốc độc vào miệng anh ta,
thạch tín hay mã tiền gì đó..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.