THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 234

CHƯƠNG THỨ NĂM HÀNH ĐỘNG

THEO CHÍNH NGHĨA

Đem sự sang suốt mà bày tỏ cho kẻ dưới rõ là ngu tối

(1)

.

Có lỗi mà không biết là bị che lấp.
Mê mà không tỉnh lại là lầm lạc
Dùng lời nói mà chuốc lấy thù oán là tự gây tai họa

(2)

.

Tâm ý và mệnh lệnh đều trái lệ thì việc sẽ bỏ phế (bế tắc).
Nói năng bừa bãi trước rồi ra lệnh sau thì hư việc.
Nổi giận mà không có uy tín thì sẽ bị xúc phạm (hoặc mang tội lần lượt)

(3)

.

Ưa sự ngay thẳng mà làm nhục người là mua lấy tai ương.
Trừ cái nhục (riêng) cho kẻ mà mình đang dung là nguy hiểm

(4)

.

Ngạo mạn đối với các bậc đáng kính

(5)

là việc hung ác xấu xa, bất lợi;

Bề ngoài thì hợp lí, mà trong lòng thì xa cách, như thế là lẻ loi;
Gần gũi kẻ dèm pha, xa cách người trung thực thì bị diệt vong;
Gần sắc đẹp mà xa người hiền là ngu tối;
Gái đến cửa công thì loạn;
Dùng người có lòng tư kỉ để làm việc quan (công ích) thì không chắc chắn;
Lấn lướt kẻ dưới để chiếm phần thắng là xâm phạm;
Đánh mà không hơn thua thì hao tổn

(6)

Sơ sài

(7)

đối với mình là lại trách phạt người thì không thể trị yên.

Kẻ đầy với mình mà mỏng với người thì nên bỏ họ mà dửng dưng.
Xét điều lỗi mà vứt bỏ công lao của người thì tổn hại tới quần chúng.
Kẻ dưới và người ngoài ai ai cũng khác lòng thì phải luân vong.
Đã dung mà không tín nhiệm thì lạt lẽo.
Thưởng mà hẹp hòi thì hỏng việc.
Hứa nhiều mà cho ít thì sinh oán.
Đã tiếp đón mà lại phản đối thì trái lệ.
Làm ít mà trông mong nhiều thì không kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.