THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 235

Sang mà quên hèn thì chẳng lâu.
Nhớ lỗi cũ mà vứt bỏ công mới là điều chẳng lành.
Dùng người không được chính đáng là điều nguy.
Cưỡng bách người mà dùng thì họ chẳng thuận theo.
Vì người mà chọn họ làm quan thì loạn.
Mất những điểm mạnh của mình thì trở nên yếu.
Sự quyết định chính sách mà ở trong tay kẻ bất nhân thì nguy hiểm.
Kế hoạch bí mật mà tiết lộ ra ngoài thì thất bại.
Thu vào nhiều mà chi ra ít thì hỏng việc.
Chiến sĩ thì nghèo, kẻ đi chơi rong mà giàu ắt là nước phải suy vong.
Dùng của đút lót việc công là ám muội.
Nghe điều thiện mà không lưu ý, lại không quên lỗi cũ của người, đó là bạo

ngược.

Đã dùng mà không tin, đã tin mà không dùng, là lộn xộn.
Dùng đức mà nuôi người thì họ sẽ tụ tập.
Dùng hình pháp để trói buộc người thì họ sẽ phân tán.
Công nhỏ mà không thưởng thì không ai chịu lập công lớn.
Không bỏ qua oán nhỏ thì oán lớn sẽ sinh ra.
Thưởng mà người không phục, phạt mà người không vui chịu thì họ sẽ làm

phàn.

Thưởng cho tới kẻ vô công, phạt cho tới kẻ vô tội là khốc hại. Nghe dèm

pha mà vui, nghe can ngăn mà hờn giận là sẽ thất bại.

Thường giữ cái mình sẵn có là yên.
Tham của người là tàn hại.

_____________________________

(1) Đạo của thánh hiền là trong thì sang suốt mà ngoài tỏ ra tối tăm

(Thánh hiền chi đạo nội minh ngoại hối: Lưu Bá Ôn).

(2) Làm mà dám nói ra, đó là quyền tại mình mà họa tại người: nói mà

không làm được đó là quyền tại người, họa tại mình (Lưu Bá Ôn).

(3) Văn Vương không nói lớn mà bốn nước đều sợ uy nghĩ ( Lưu Bá

Ôn). Khổng Tử nói: Không cần nổi giận mà dân cũng phải sợ cái uy
lực của pháp lệnh (Bất nộ nhi dân uy ư thiết việt).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.