THÁP TOKYO - Trang 38

ta làm công việc gì đó liên quan đến quảng cáo.

“Cậu vẫn đang là sinh viên?”
“Vâng.” Toru trả lời, nhấp một ngụm rượu vang.
“Những chỗ thế này thật nhàm chán phải không.”
Toru im lặng, đó không phải là một câu hỏi.
“Nói vậy thội, xin mời cậu cứ tự nhiên nhé!”
Assano khẽ nói với giọng lịch thiệp.
Shifumi vẫn đứng ở xa, cứ như thể không có ai là Toru tồn tại ở đây cả.

Rõ ràng mọi thứ không thể nói là dễ chịu. Ba mươi phút sau, phát ngán với
mọi đồ ăn thức uống, cậu lặng lẽ ra đứng tựa vào cửa sổ kính lạnh buốt.
Nhưng cậu không thấy bữa tiệc này nhàm chán, đúng hơn là không có thì
giờ để thấy nhàm chán.

Shifumi vẫn đang vui vẻ.
“Chị yêu cuộc sống này của chị.” Chẳng nhớ cô ấy đã nói thế khi nào.

“Không hẳn là nó hạnh phúc đến nhường ấy, nhưng, hạnh phúc hay không
cũng chẳng phải là điều gì quá to tát.”

Hạnh phúc hay không cũng chẳng phải là điều gì quá to tát. Thế có nghĩa

là sao? Khi ấy Toru không hiểu, nhưng giờ đây cậu có cảm giác như đã vỡ
lẽ. Nếu Shifumi có mang đến cho cậu điều bất hạnh nào thì nó cũng đáng
giá hơn tất thảy những niềm hạnh phúc khác.

Mười một giờ năm mươi lăm phút. Mỗi người được mời một ly

Champagne. Thời khắc giao thừa đã điểm. Tiếng nhạc tạm ngưng, radio
được bật lên thay cho tiếng chuông báo thời gian. Mọi người đã no say.
Toru đưa mắt tìm mẹ cậu để chắc rằng bà không quá say.

“Khỏe không?”
Giọng nói cậu vẫn hằng mong nhớ vang lên bên tai. Giọng nói đầy nhớ

nhung và chất chứa bao điều bí ẩn… Tiếng đếm ngược thời gian bắt đầu.

“Chúc mừng năm mới!” Khắp nơi vang lên tiếng mọi người chúc tụng và

cụng ly. Tiếng nhạc lại nổi lên, có tiếng nói của ai đó thật lạ lẫm.

Shifumi đến cụng ly với Toru trước tiên. Chỉ là một khoảnh khắc nhưng

đúng là một niềm hạnh phúc chứ không phải bất cứ thứ gì khác bất chợt ào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.