CỔ LONG
BÍCH NGỌC ĐAO
Dịch giả: Lê Khắc Tường
Đánh máy: Tình Trai
HỒI 1
Thiếu Niên Giang Hồ
Ngày xuân, ở Giang Nam Đoàn Ngọc đang tuổi thiếu niên.
Ngựa là thứ danh chủng Ngọc Diện Thanh Hoa Thông, rất hợp với bộ yên
ngựa mới tinh bóng loáng.
Bên yên ngựa có treo thanh bạch ngân đao, vỏ đen bằng da cá sấu, trạm
bảy viên phỉ thúy. vỏ đao cọ vào bàn đạp bằng đồng, phát ra những tiếng
tinh tang nghe như âm nhạc.
Y phục cũng màu sắc tươi đẹp, rất nhẹ, rất mỏng, may rất vừa người,
thêm vào đôi giày bằng da bò mua từ Quan Ngoại vào, rồi cây roi ngựa tinh
chế ở Ôn Châu, trên tay cầm còn có khảm một viên minh châu lớn còn hơn
cả mắt rồng hai phân.
Hiện tại là buổi chiều mùa xuân vào tháng ba, Giang Nam cỏ mượt, chim
chóc kêu hót bay nhảy loạn khắp nơi. Một làn gió xuân đem theo mùi thơm
của hoa đào, đang thổi qua mọi nơi, ôn nhu như hơi thở của tình nhân.
Gió xuân thổi từng làn sóng nước xanh rì nổi lăn tăn, một cặp chim én
vừa bay ra khỏi rừng hoa, đậu xuống lan can của chiếc cầu sơn màu đỏ tươi,
rủ rỉ với nhau, cũng không biết là đang nói gì.
Đoàn Ngọc buông thả dây cương, để con ngựa thong thả bước qua cầu,
gió ấm thổi nhẹ vào mặt, thổi bay tà áo rất mỏng màu xanh của y.
Trong cái bọc màu tím để bên ngực trái của y, là chồng chồng bạc trắng
xếp đặt chỉnh tề, đủ để cho bất cứ một người trẻ tuổi nào như y tiêu xài thoải
mái ba tháng trời.