THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1012

- Thì ra Tiểu Đinh dạo này làm quen với những tay hào phóng, vì vậy mới

quên đi bọn mình rồi.

Triệu Đại Bình nói:
- Kết bạn được với bạn bè phóng khoáng cũng là chuyện tốt, bọn mình là

kẻ trọc đầu đi chung với mặt trăng cũng ít nhiều lây được chút ánh sáng.

Mấy người đó nói nặng nói nhẹ vài câu, nhưng rốt cuộc cũng theo Đinh

Hỷ ra xe một lượt, không ai hỏi tới Đặng Định Hầu.

Thần Quyền Tiểu Gia Cát danh tiếng lẫy lừng, nhưng bằng hữu hắc đạo

không mấy người biết mặt y.

Tiếng bước chân bỗng dưng đi xa mất, bên ngoài chỉ còn lão Hứa đang

lầm bầm nguyền rủa.

- Các ngươi là con mẹ gì, đập bể đồ đạc cho ta khổ? Ta mắng tổ tiên

chúng bay!

Sau đó phía ngoài lại có tiếng xe chạy, tiếng ngựa hý, trong phút chốc đã

đi ra xa lắc.

Tiểu Mã nắm chặt bàn tay đang đè vào vai của y, hình như hai bên không

còn muốn bị chia rẻ phút giây nào nữa.

Trong xe ngồi bảy người tuy không gọi là chật, nhưng Đặng Định Hầu đã

bị ép vào trong một góc.

Bởi vì trong những người ngồi bên cạnh y, có hai người rất to con, nhất là

một người trong đó, tay cầm cây Khai Sơn đại phủ, một cái đùi so với cả
người Trần Hoài còn muốn lớn hơn.

- Người này chắc là Đại Lực Thần.
Đặng Định Hầu xem ra hình như đã ngủ, thật ra y vẫn đang quan sát mấy

người đó.

Nhất là Nhạc Lân,... Một người được gọi là lão đại, nhất định là có

nguyên do.

Nhạc lão đại thân hình không cao lớn lắm, nhưng vai y rất rộng, eo rất

thon, tay chân dài mà có sức, chỉ thò tay ra, là sẽ thấy bắp thịt chuyển động
không ngừng dưới lớp áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.