THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1065

Đinh Hỷ nói:
- Tôi chỉ tin một mình tôi.
Vương đại tiểu thơ hỏi:
- Nếu vậy tại sao anh không tự mình đi điều tra cho rõ chân tướng đi?
Đinh Hỷ lạnh lùng nói:
- Bởi vì tôi chỉ có một mạng người, tôi còn chưa muốn đem giao cái mạng

của tôi cho người khác, lại càng không muốn giao cho cô.

Y bỗng đứng dậy, móc ra một đỉnh bạc, để trên bàn:
- Tôi uống hết bảy ly rượu, đây là tiền rượu, chúng ta không ai thiếu nợ ai.
Nói xong câu đó, y lập tức bỏ đi không quay đầu lại.
Gương mặt của Vương đại tiểu thơ đã xanh lè ra, cô chụp lấy thỏi bạc,

hình như muốn ném ra, tốt nhất là ném ngay vào mũi của Đinh Hỷ.

Nhưng bàn tay cô bỗng từ từ đặt xuống, cô còn thu thỏi bạc vào trong

người, trên mặt còn lộ vẻ mỉm cười.

Đặng Định Hầu ngược lại đần mặt ra, y nhịn không nổi hỏi:
- Cô không tức giận sao?
Vương đại tiểu thơ mỉm cười nói:
- Tại sao tôi phải tức giận?
Đặng Định Hầu nói:
- Tại sao cô không tức giận?
Vương đại tiểu thơ nói:
- Bách Lý Trường Thanh quả thật là một người đáng sợ, Thanh Long Hội

càng đáng sợ, tôi muốn y làm chuyện mạo hiểm quá như vậy, dĩ nhiên là y
phải suy nghĩ chính chắn trước đã.

Đặng Định Hầu nói:
- Hình như không phải y đang suy nghĩ, mà là từ chối thẳng thừng.
Vương đại tiểu thơ nói:
- Dù bây giờ y từ chối, sau này y sẽ đáp ứng thôi.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Cô có cách nào chắc ăn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.