THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1145

- Còn một nửa tòa bảo tháp đi đâu?
Lão Sơn Đông nói:
- Sập rồi.
Vương đại tiểu thơ hỏi:
- Làm sao sập?
Lão Sơn Đông nói:
- Bởi vì nó quá cao.
Ánh mắt lão trong đêm tối sáng rực lên, lão ta lại nói:
- Bảo tháp cũng giống như người ta, người ta bò lên càng cao chừng nào,

không phải cũng dễ té xuống hay sao?

Đặng Định Hầu không hỏi gì nữa, trong lòng y cũng đang than thở, cái ý

nghĩa của câu nói đó, không chừng không ai hiểu được nhiều như y.

Càng hiểu nhiều chừng nào, càng ít nói đi chừng đó.
Lão Sơn Đông nói:
- Tòa bảo tháp này vốn có mười ba tầng, nghe nói mất đi bảy tám năm

mới xây lên xong.

Vương đại tiểu thơ hỏi:
- Còn bây giờ?
Ánh mắt của Lão Sơn Đông lấp loáng, lão bỗng nói tiếp:
- Lúc bảy tầng phía trên bảo tháp sập xuống, phía dưới đang có rất nhiều

người đang cúng tế quỳ lạy.

Vương đại tiểu thơ thay đổi sắc mặt hỏi:
- Nếu vậy lúc bảo tháp sập xuống, chắc chết nhiều người lắm sao?
Lão Sơn Đông nói:
- Nghe nói cũng không nhiều, chỉ có mười ba người.
Bàn tay của Vương đại tiểu thơ lạnh hẳn đi.
Lão Sơn Đông hững hờ nói:
- Một người đã chết oan uổng như vậy, oan hồn thế nào cũng không tiêu

tan được, vì vậy mười ba người này, chính là mười ba cái hồn ma.

Một cơn gió thổi qua, Vương đại tiểu thơ bất giác rùng mình lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.