THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1316

Lam Lan không để ý tới y, cô quay qua hỏi chị em họ Tăng:
- Cô ta nói gì với các ngươi?
Tăng Trân đỏ mặt nói:
- Cộ.. Cô ta hỏi chúng tôi có phải là xử nữ không?
Bọn họ dĩ nhiên còn là xử nữ.
Lam Lan hỏi:
- Cô ta còn nói gì nữa?
Tăng Trân càng đỏ mặt thêm, ấp úng không nói được thêm gì cả.
Lam Lan còn tính ép hai cô nói, bệnh nhân trong kiệu lại bắt đầu ho lên

không ngớt.

Lần này y ho thật gắt, có những thứ bệnh hay phát tác kịch liệt trước và

sau bình minh.

Ánh mắt của Lam Lan lập tức chuyển thành quan hoài và lo lắng:
- Bất kể ra sao, hiện tại chúng ta cũng có thể tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi

một chút.

Cô đang nhìn Thường Vô Ý.
Thường Vô Ý cũng không phản đối, y cũng nhận ra những người này cần

phải được nghỉ ngơi.

Nhưng ở một nơi núi non trên Lang Sơn như thế này, chỗ nào bọn họ có

thể nghỉ ngơi được?

Nơi đây cơ hồ không có tấc đất nào là chỗ an toàn.
Lam Lan quay qua Trương Lung Tử hỏi:
- Ông đã từng qua Lang Sơn?
Trương Lung Tử gật gật đầu.
Lâu lắm rồi y đã từng qua đây, lúc đó, trên núi vẫn còn chưa có nhiều sói

quá như vậy, vì vậy y còn sống sót xuống núi.

Lam Lan nói:
- Người trên núi tuy biến đổi, địa thế trên núi chắc là không chứ.
Trương Lung Tử thừa nhận.
Lam Lan nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.