THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 140

Thu Phong Ngô nói:
- Phải, bởi vì gia phụ không phải lấy vũ công thắng được tiền bối, mà sử

dụng ám khí.

Kim Khai Giáp sa sầm nét mặt, gằn giọng nói:
- Ám khí cũng là vũ khí, ta dùng Phong Lôi Phủ, lão dùng Khổng Tước

Linh, lão ta tránh khỏi Phong Lôi Phủ của ta, ta tránh không khỏi Khổng
Tước Linh của lão, vậy là lão ta thắng rồi. Bất kỳ ai cũng không nói được là
lão ta thắng không công bình, ngươi lại càng không thể.

Thu Phong Ngô cúi đầu, gương mặt ngược lại lộ vẻ hân hoan:
- Vâng, tôi đã lầm.
Kim Khai Giáp nói:
- Ngươi biết mình sai thì mau mau về nhà thôi.
Thu Phong Ngô nói:
- Hiện tại tôi còn chưa về được.
Kim Khai Giáp hỏi:
- Tại sao?
Thu Phong Ngô cười cười nói:
- Bởi vì tôi còn đợi uống ly rượu mừng của Cao Lập trước đã.
Rượu bày lên bàn.
Mỗi một người tâm tình khích động, hình như đều thích đi tìm rượu uống.
Thu Phong Ngô nâng ly lên than thở:
- Anh hùng là anh hùng, vĩnh viễn không bao giờ già đi, thật không ngờ

rằng Đại Lôi Thần đến bây giờ vẫn còn cái hào khí nam nhi đội trời đạp đất
đó.

Cao Lập than thở:
- Nhưng mấy năm nay, lão trải qua những ngày tháng quá khổ, tôi hầu

như chưa thấy lão cười bao giờ.

Thu Phong Ngô cười nói:
- Nhưng lúc lão nghĩ đến lúc anh mời chúng tôi uống rượu mừng, lão sẽ

cười thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.