THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 155

Người thứ hai chầm chậm bước vào sân, y cũng nhìn quanh một cái, rồi

nói:

- Nơi này đẹp thật, được chết ở nơi đây thật không tệ chút nào.
Gương mặt người này màu xanh thẫm, nhìn không thấy thịt, cái mũi như

chim ưng, ánh mắt của y cũng giống như con diều hâu chuyên môn ăn thịt
xác chết.

Trong tay y cầm một thanh Táng Môn kiếm, kiếm quang cũng như gương

mặt y, ánh màu xanh thẫm.

Y xem ra không hung ác như Mao Chiến, nhưng lại âm trầm, âm trầm có

lúc còn đáng sợ hơn là hung ác.

Trong sân có một cây dung.
Y vào sân, bèn nằm dài ra dưới gốc cây, bởi vì y vốn rất ghét ánh mặt trời.
Cao Lập không nhận ra y, nhưng nhận ra được thanh kiếm của y. Âm Hồn

Kiếm Ma Phong.

“Mười Lăm Tháng Bảy” đã thu nhận gã này từ lâu, không những vậy còn

trả giá không ít, dĩ nhiên y đáng đồng tiền lắm.

Y ít khi tùy tiện giết người, thậm chí cũng rất ít khi xuất thủ.
Nhưng những người y muốn giết, đều đã vào quan tài.
Y giết người không bao giờ muốn có kẻ khác đứng bên cạnh nhìn, bởi vì

có lúc ngay cả y cũng cảm thấy mình quá tàn bạo.

Nếu mình muốn giết người nào, phải giết làm sao cho hắn biến thành quỷ

rồi cũng còn không dám tìm mình trả thù!

Người thứ ba cao lớn đến nước có vẻ muốn phì ra, nhưng bước chân rất

nhẹ nhàng, còn nhẹ hơn cả mèo.

Dĩ nhiên Cao Lập nhận ra y.
Người này chính là Đinh Cán.
Y từ từ bước vào trong sân, nhìn quanh một vòng, nhẩn nha nói:
- Nơi này đẹp quá, thật là đẹp, được nằm đây chờ chết, phúc khí thật

không đến nổi tệ.

Y cũng ngồi xuống, cầm cây loan đao tỉa râu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.