- Rượu ở Trung thổ, đa phần làm bằng cao lương mễ cốc, thứ rượu này
làm bằng bồ đào đấy, để lâu không bị hư, ngọt mà không bị ngấy, so với Nữ
Nhi Hồng, hình như còn hơn một bậc.
Nghiêm Cửu lại hớp miếng nữa, cười nói:
- Đúng vậy, uống vào còn có một thứ mùi vị nữa.
Gã hòa thượng áo đen nói:
- Thứ rượu này uống vào miệng thì dễ, nhưng nồng độ rất mạnh, không
những vậy còn rất bổ cho nguyên khí, dạo này thân thể ông yếu đuối, ông
uống thêm hai ly, lại có chuyện hay.
Y bèn cứ thế ngồi phẩm bình rượu với Nghiêm Cửu, không những vậy
còn là một người rất rành rọt, nói đâu vào đó.
Bất quá y vẫn quên tuốt bọn Đoàn Ngọc không để vào mắt.
Nghiêm Cửu tựa hồ cũng quên luôn.
Cố đạo nhân nhịn không nổi thở ra một tiếng nói:
- Bần đạo cũng là con quỷ rượu, chủ nhân có rượu ngon như vậy, sao
không tặng giùm một ly?
Gã hòa thượng áo đen bấy giờ mới quay đầu lại trừng mắt nhìn y một cái,
sa sầm nét mặt hỏi:
- Ngươi là ai?
Cố đạo nhân nói:
- Bần đạo là Cố Trường Thanh!
Gã hòa thượng áo đen nói:
- Không phải ngươi là gã Cố đạo nhân ham cờ bạc như mạng sống, ham
rượu như khát nước không?
Cố đạo nhân nói:
- Chính là bần đạo.
Gã hòa thượng áo đen ngẩng mặt cười lớn nói:
- Tốt, nếu là Cố đạo nhân, thì cho ngươi uống một ly.
Y vẫy tay ra hiệu, cô thiếu nữ để tóc mặc áo mỏng bèn đưa ly rượu lại.