THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 427

thù với nhà họ Đoàn, mà lại không cam lòng con mình bị chết thảm, vì vậy
chỉ còn cách kiếm người lại ám toán tôi, như vậy không phải là hợp lý lắm
sao?

Cố đạo nhân nhìn y một hồi, bỗng thở dài một tiếng nói:
- Thật ta nhìn lầm chú quá chừng.
Đoàn Ngọc hỏi:
- Nhìn lầm tôi?
Cố đạo nhân cười nói:
- Ta vốn ngờ chú là một tay cờ bạc rượu chè, chuyện gì cũng tinh thông,

về sau ta đổi ý, nhưng bây giờ vẫn còn không ngờ được chú là một người
như vậy.

Hoa Hoa Phong cũng đã lâu lắm chưa mở miệng ra, cô bỗng xen vào nói:
- Ông thử xem y là hạng người như thế nào?
Cố đạo nhân mỉm cười nói:
- Y xem ra tuy có vẻ là một tay đại thiếu gia chuyện gì cũng không hiểu,

thật ra y hiểu chuyện còn hơn bọn lão hồ ly chúng ta nhiều.

Hoa Hoa Phong nhịn không nổi nhoẻn miệng cười nói:
- Cái bản sự lớn nhất của gã này, là giả trang làm lợn mà ăn được cả cọp,

nếu có người nào tưởng y là kẻ ngốc, người đó sẽ lầm to.

Ánh mắt cô sáng rực lên, gương mặt cô cũng rạng rỡ.
Cố đạo nhân cười nói:
- Vì vậy ta mà là Châu nhị gia, ta không chọn y làm con rể còn chọn ai

bây giờ?

Gương mặt của Hoa Hoa Phong bỗng sa sầm xuống, cô lạnh lùng nói:
- Chỉ tiếc là ông không phải.
Nghiêm Cửu ho khẽ lên mấy tiếng, chầm chậm đứng lên.
Trời hình như đã tối, gió tựa hồ đem lại chút hơi lạnh.
Ông ta đứng trong gió, nhìn chăm chú vào quan tài, chầm chậm nói:
- Người nằm trong này, là con trai của ta.
Không ai nói gì, không ai biết phải nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.