THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 543

- Thật không?
Vương Đồng gật gật đầu, hạ giọng nói:
- Bởi vì chính ông ta cũng là một tay tửu sắc.
Rượu rót đầy, rồi uống cạn, lại rót đầy, hình như y cũng có vẻ đã say.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Lão gia tử cũng hay uống rượu sao?
Vương Đồng nói:
- Không những ngày nào cũng uống, mà đã uống là không bao giờ xong,

không uống tới trời sáng, không ai được phép đi.

Tiêu Thiếu Anh chớp mắt nói:
- Hiện tại trời còn chưa sáng?
Hiện tại đêm còn đang dày đặc, từ nghĩa địa về lại nhà tuy không xa lắm,

cũng không gần lắm.

Vương Đồng bỗng vỗ mạnh xuống bàn, nói:
- Nhất định hiện tại ông ta còn đang uống rượu, ta đem ngươi lại đó gặp

ông ta.

Cặp mắt của Tiêu Thiếu Anh sáng rực lên, y nói:
- Ngươi biết ông ta cũng đang ở trong thành?
Vương Đồng ưỡn ngực lên:
- Ta mà không biết còn ai biết?
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Chúng ta đi ngay bây giờ?
Vương Đồng nói:
- Dĩ nhiên là đi ngay bây giờ.
Hai người nói đi là đi, đi ngay như vậy thật.
Bà chủ quán nhìn bọn họ xuống lầu, bỗng thở ra, lẩm bẩm:
- Hai người này rốt cuộc ai là người say thật?
Chính bà ta cũng uống một ly, rồi bất giác cười khổ:
- Không chừng bọn họ chẳng có ai say, chỉ có mình là say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.