THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 822

- Ba phần?
- Không lẽ anh còn chưa biết quan phủ đã đề bảng bố cáo, bất kỳ ai tìm lại

được bảo tiêu bị mất cướp, đều được thưởng ba phần.

Tiểu Thanh nói:
- Ba phần là năm mươi bốn vạn lượng, bao nhiêu đó cũng nhiều lắm rồi,

bọn họ vui lòng giao cho, chúng em nhận lấy thoải mái, mọi người không ai
phiền khổ gì, không phải là tất cả đều sung sướng sao? Dù trong đó có gì
đáng nghi ngờ cũng chẳng còn ai công đâu đi truy cứu nữa.

- Còn Dương Tranh?
- Cái tên tiểu tử đó bất quá chỉ bị chúng em dùng làm tấm mộc, chúng em

nhất định phải làm cho anh nghĩ là chúng em muốn dùng y để giá họa.
Nhưng anh mới là người chúng em đặt mũi dùi vào.

Địch Thanh Lân hình như còn muốn nói thêm gì đó, nhưng ngay cả một

chữ cũng thốt không ra lời, cổ họng của y hình như đang bị đôi bàn tay vô
hình bóp chặt lấy.

Tiểu Thanh nhìn y, hình như lộ vẻ đồng tình:
- Thật ra anh cũng không nên trách chúng em làm vậy với anh.
Cô nói:
- Không những anh biết nhiều quá, anh còn là tiểu hầu gia. Một vị thế tập

nhất đẳng hầu gia trong nhà ít nhiều cũng có thứ bảo vật truyền đời, không
chừng không chỉ có một trăm tám chục vạn lượng thôi. Anh chết rồi, không
chừng bao nhiêu đó đều thành của chúng em hết.

Cô cười ngặt nghẽo nói tiếp:
- Anh lấy lương tâm ra mà nói, chúng em làm chuyện này có hay tuyệt

không?

Địch Thanh Lân nhìn cô, gương mặt trắng trẻo cao ngạo đó bỗng biến

thành không còn một nét biểu tình gì, nhưng khóe miệng của y bỗng nhếch
lên một nụ cười tàn bạo:

- Còn có một chuyện ngươi phải nên hỏi ta.
Y nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.