THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 89

Người kỵ mã đi đầu, mày dài mắt phụng, râu tóc đều bạc, mặc chiếc áo

trường bào màu da trời, đeo thanh trường kiếm vỏ da cá màu xanh đập, cạ
sát vào yên.

Người ông ta ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, lưng vẫn rất thẳng, cặp mắt

vẫn loang loáng có thần, xem ra không khác gì mười năm về trước.

Có những người vĩnh viễn không bao giờ già đi. Bách Lý Trường Thanh

chính là hạng người đó!

Huống gì, dù ông ta có biến đổi đến đâu, Cao Lập nhìn là nhận ra ông ta

ngay!

Có những người vốn làm cho người ta khó mà quên cho được.
Cao Lập cảm thấy máu nóng đang dồn vào ngực, ngay cả cổ hộng cũng bị

tắc nghẽn, ngay cả giọng nói cũng hầu như chẳng phát ra được.

Y nhất định phải ráng sức khống chế lấy mình.
Y nhất định phải la lớn lên cho Bách Lý Trường Thanh biết, nơi này có

nguy hiểm, có thích khách!

Bảy kỵ mã đều đã vào con đường chính.
Càn Khôn Bút Tây Môn Thắng tướng người thanh tú ốm nhách, và Đặng

Định Hầu trắng trẻo để ria mép, tướng mạo ung dung, đi sát phía sau Bách
Lý Trường Thanh.

Sau chót là bốn gã đại hán kiêu hãn trẻ tuổi, mặc áo chẽn màu vàng, hở

ngực.

Xem ra bộ ngực của họ tựa như được sắt thép luyện thành.
Người đi đường đều bị khí thế của đoàn người ngựa thu nhiếp, không tự

chủ được, đều vội vả tránh ra một bên nhường đường.

Hiện tại, ngựa của Bách Lý Trường Thanh đã cách chỗ Thiên Y bắt đầu

hành động có hai trượng.

Cao Lập nắm lấy cây thương, y đang chuẩn bị xông ra, vừa xông ra vừa la

lên báo hiệu, vừa nhắm chỗ cây roi tấn công lại.

Nhưng chính ngay lúc đó, y bỗng cảm thấy có thứ gì lành lạnh cứng ngắc

đang đụng vào sống lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.