THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 927

Kim Thương Dư nói:
- Sao?
Vương đại tiểu thơ lạnh lùng nói:
- Trên người của ngươi có thêm một lỗ thủng, nhất định sẽ quên không

nổi.

Kim Thương Dư cười lớn nói:
- Cô hẹn tôi lại đây tỷ thương, chính là muốn tôi nhớ bảy chữ ấy sao?
Vương đại tiểu thơ nói:
- Không những muốn ngươi nhớ, còn muốn người trong giang hồ đều

phải biết, Bá Vương Thương không hề bị tuyệt hậu.

Kim Thương Dư hỏi:
- Vương lão gia tử sao rồi?
Vương đại tiểu thơ cắn chặt môi, gương mặt càng trắng bệch, một hồi thật

lâu, mới lớn tiếng nói:

- Cha ta đã chết rồi, lão nhân gia tuy không có con trai, nhưng còn có con

gái.

Cô nói giọng gần như muốn gào lên.
Không chừng câu nói này không phải để cho người trong nhà này nghe,

cô gào lớn lên, là chỉ sợ cha mình ở mãi đâu xa xôi không thể nghe được.

... Con gái không phải là dở hơn con trai.
Cô muốn chứng minh chuyện đó cho cha cô biết.
Nhất Thương Kinh Thiên đã chết thật rồi sao?
Một người cứng rắn còn hơn cả đá tảng, tại sao bỗng nhiên chết đi được?
Đặng Định Hầu thở than trong lòng, y nhịn không nổi hỏi:
- Lệnh tôn trước giờ thân thể vẫn khỏe mạnh, tại sao bỗng nhiên lại qua

đời vậy?

Vương đại tiểu thơ trừng mắt nói:
- Không can hệ gì đến ngươi.
Đặng Định Hầu gượng cười nói:
- Tại hạ là Đặng Định Hầu, cũng có thể nói là bạn bè của lệnh tôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.