THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 977

Y đoán đúng ngày mồng năm tháng bảy. Ngạ Hổ Cương quả thật phòng

thủ rất sơ sài, bọn họ đi từ đường nhỏ lên núi, ngay cả một chỗ mai phục
cũng không bị đụng phải.

- Con đường nhỏ này vốn ít có ai biết được.
Con đường nhỏ hiểm trở chạy lòng vòng như ruột dê, cỏ hoang mọc đầy

lối đi, sườn núi phía sau là một khoảng trống đầy mộ phần.

- Người làm nghề bảo tiêu, chỉ biết người bảo tiêu thường thường bị chết

về tay cường đạo, nhưng không biết cường đạo chết dưới tay mình còn
nhiều hơn.

Đặng Định Hầu không mở miệng ra.
Đối diện với những nấm mồ hoang này, y bất giác tự hỏi mình:
- Có phải tất cả cường đạo đều đáng chết không?
Đinh Hỷ nói:
- Chôn ở nơi đây, đều là cường đạo, đáng lý ra tôi không nên chôn sáu tên

đó ở đây.

Đặng Định Hầu hỏi:
- Bởi vì bọn họ không phải cường đạo?
Đinh Hỷ hững hờ nói:
- Bởi vì bọn họ còn ty bỉ vô sĩ hơn cường đạo, ít nhất cường đạo còn

không đi làm chuyện bán đứng bạn bè.

Đặng Định Hầu hỏi:
- Ngươi cho rằng bọn ta bị bạn bè bán đứng?
Đinh Hỷ nói:
- Trừ ông ra, còn ai biết được bí mật vụ bảo tiêu của ông?
Đặng Định Hầu nói:
- Còn có bốn người.
Đinh Hỷ hỏi:
- Có phải là Bách Lý Trường Thanh, Quy Đông Cảnh, Khương Tân, Tây

Môn Thắng?

Đặng Định Hầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.