THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1211

Thôi ma ma véo mũi Tiểu Đào nói: “Có ai làm hầu gái như ngươi?

Không lo cho chủ nhân chỉ lo cho chính mình! Đều tốt rồi, cũng không ở
mấy ngày, hòm xiểng chỉ cần an toàn là được, chỉ mở ra mấy cái, còn lại
đến phủ tướng quân rồi từ từ sắp xếp.

“Ma ma vất vả rồi.” Minh Lan nỗ lực nuốt xuống một miếng nấm bách

hoa phù dung. “Đều là Minh Lan làm ma ma mệt mỏi, vốn nên để người
hưởng phúc giờ lại kéo quay lại.”

Thôi ma ma nhấc khăn lên, giống như khi Minh Lan còn nhỏ lau vệt bẩn

trên khóe miệng cho nàng, cười nói: “Cô chủ nói cái gì, nếu không phải do
thân thể bà già này không tốt, cô chủ muốn đuổi tôi cũng không đi.”

Minh Lan mỉm cười tiếp tục cúi xuống ăn, Thôi ma ma liếc nhìn nàng

một lúc không nhịn được nói: “Tôi nghe bên ngoài uống rượu vô cùng ầm
ĩ, đêm nay… cô chủ… cần phải… cẩn thận chút, bây giờ không được…
cũng không thể để cậu làm bừa.”

Thôi mama vất chọn lựa từ ngữ, Minh Lan đỏ mặt một lúc.

Ăn uống no đủ, Minh Lan chỉ ngồi chậm rãi chờ đợi, tiếc là đang ở nhà

họ Cố, nếu không thì có thể cùng Đan Quất với Tiểu Đào chơi trò địa chủ
giết thời gian, suy nghĩ lung tung một lúc, nến long phượng đỏ thẫm trên
bàn đã cháy hết một phần ba. Minh Lan nằm nhoài ra đầu giường buồn
ngủ, chợt nghe ngoài phòng một trận huyên náo, sau đó có người hô:

“Cậu hai về phòng!”

Minh Lan đột nhiên tỉnh táo, giống như tôm nhảy dựng lên, nghĩ một lúc

lại vội vã ngồi xuống.

Cửa bị mở ra từng lớp, một trận mùi rượu theo vào, hai bà hầu già cực kỳ

tráng kiện đỡ Cố Đình Diệp đi vào sau đó nhè nhẹ đặt ở trên giường. Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.