THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1213

Ở sau tấm bình phong, Minh Lan súc miệng năm lần, củng cố tinh thần

mười tám lần, đọc thuộc lòng mấy lần luật hôn nhân gia đình đoạn liên
quan đến nghĩa vụ vợ chồng, cuối cùng mới anh dũng, quyết tuyệt, việc
nghĩa chẳng từ nan bước thấp bước cao trở lại phòng ngủ, vừa định bò lên
giường đã thấy Cố Đình Diệp đang dựa vào đầu giường ngủ thiếp.

Minh Lan thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, trong lòng thư thái một lúc, chân

nhỏ để trần đi đến cạnh bàn, tự rót một chén trà uống cạn sạch một hơi
chưa thả xuống, ai biết sau lưng truyền tới tiếng nói: “Em rửa mặt xong
rồi?”

Minh Lan suýt chút nữa sặc chết tươi, vội vã đặt chén trà xuống ho khan

liên tục, quay đầu nhìn thấy Cố Đình Diệp đã tỉnh từ lúc nào, đôi mắt trầm
tĩnh đang nhìn mình chằm chằm, sắc bén giống như gương sáng. Nến đỏ
long phượng vẫn rạng ngời rực rỡ, chiếu vào con mắt hắn tỏa sáng lung
linh.

Minh Lan sững sờ vài giây, vội vã rót thêm một chén trà, bưng đến trước

mặt hắn ân cần nói: “Chàng uống nước, chàng uống nước.”

Cố Đình Diệp nhìn cổ tay Minh Lan trắng ngần trơn bóng như ngọc,

trong miệng phát khô, nhận cốc trà, cũng uống cạn sạch sau đó đưa trả lại
cho Minh Lan. Minh Lan đặt cốc trả trở lại trên bàn, tiếp tục đứng lại đó.
Cố Đình Diệp cười khẽ, ánh mắt ám muội: “Còn chưa thu xếp xong sao?”

Minh Lan hít sâu một hơi, lớn tiếng nói: “Thực ra, em có lời muốn nói

cùng chàng!”

Cố Đình Diệp phất tay một cái, không để ý chút nào nói: “Sáng mai nói

tiếp, giờ nghỉ ngơi đã.” Nói xong liền xuống giường, anh ta chân dài, bước
hai bước đã đến chỗ Minh Lan, tay nắm lấy tay Minh Lan.

“Thực ra, có chuyện quan trọng muốn nói với chàng!” Minh Lan hơi

giãy giụa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.