THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1262

hung ác, óan hận trừng mắt Minh Lan, giống như muốn một ngụm ăn tơi
nuốt sống nàng.

Minh Lan rất cảnh giác, vừa nhìn tình huống không ổn, vội vàng cam

đoan lần nữa, chỉ kém vỗ ngực xin thề: “Em tuyệt đối không có suy nghĩ
mấy trò xấu xa! Chàng phải tin tưởng em, em sẽ đối đãi các nàng thật tốt!
Không tin chàng nhìn đi!” Đúng là mệnh khổ, nhớ năm đó nếu nàng xin
nhập Đảng mà thành tâm thế này, đã sớm xong chuyện!

Mặt Cố Đình Diệp đen như đít nồi, trong mắt u ám, thần sắc âm trầm,

hơi thở nặng nề tỏa vào mặt Minh Lan. Hai người im lặng đứng đối diện
nhau một hồi. Minh Lan lo sợ bất an, nghĩ có có nên thề thốt biểu đạt một
chút tấm lòng chân thành của mình nữa không.

Qua hồi lâu, Cố Đình Diệp nặng nề thở ra một hơi, dắt lấy tay nàng, cúi

đầu buồn bực tiếp tục đi về phía trước. Minh Lan ngơ ngác, thận trọng nhìn
gò má của hắn, nàng cảm giác mình nói chuyện hàm súc, cũng biểu đạt
quyết tâm kiên định, hắn tức giận cái chi?

Đàn ông và đàn bà quả nhiên không đến từ một hành tinh.

———————————————

Tác giả:

Về xưng hô.

Thứ nhất, trong Hồng Lâu Mộng, hai anh em Giả Chính và Giả Xá

không có phân chia, nhưng con của bọn họ chính xác là có phân chia thứ
bậc, Giả Liễn gọi là Liễn nhị gia, Bảo Ngọc gọi là Bảo nhị gia; mà con gái
lại cùng một thứ bậc, Nghênh Xuân là chị Hai, Thám Xuân là em Ba, Tích
Xuân là em Tư, tôi cũng không rõ nguyên do trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.