THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1369

Minh Lan vừa lắc đầu thở dài vừa sắp xếp lại dược liệu, tỉ mỉ ghi chép

chú mục lại vào danh sách. Dù mệt mỏi rã rời nhưng không phải không có
thu hoạch, Minh Lan tìm thấy được mấy cây nhân sâm núi lâu năm rất béo,
nàng liền lấy cây lớn nhất tặng cho Thịnh lão phu nhân, lại tìm thêm vài
dược liệu và thuốc bổ dành cho sản phụ và người mới sinh gửi cho Hải thị
và Hoa Lan.

Bận bịu đến tận đầu giờ Thìn Minh Lan mới giật mình nhận ra đã quá

bữa trưa, việc này cực kỳ vi phạm đạo dưỡng sinh của mình, sẽ kéo theo
ảnh hưởng đến cả giấc ngủ trưa, không khỏi oán hận sâu sắc, lúc này
nghiêm túc tuyên bố: Công việc hôm nay đã xong, có việc gì ngày tới nói
tiếp.

Sau khi rửa mặt chải đầu xong, ngồi nhìn một bàn tròn nhỏ đầy thức ăn,

húp xong một ngụm canh, Minh Lan mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều,
buông thìa, Tiểu Đàò dẫn một bà hầu bưng theo một hộp thức ăn tiến vào.

Bà hầu ước chừng bốn mươi tuổi, người cao lớn, mày rậm mắt to, da thịt

mập mạp mỡ màng, áo quần khá sạch sẽ gọn gàng, dáng vẻ cũng ngay
thẳng. Bà thận trọng tiến lên thỉnh an Minh Lan, sau đó bưng một đĩa thức
ăn từ trong hộp đặt lên bàn, lá sen xanh biếc lót trong chiếc đĩa sứ thanh
hoa* trắng mỏng đặt trên bàn tròn tám cạnh, ngay lập tức mùi thơm tràn
ngập căn phòng.

*gốm sứ Thanh Hoa: một loại sứ màu trắng hoa lam rất nổi tiếng vào thế

kỷ 18, đồ sứ Thanh Hoa là một mốc son đánh dấu sự chuyển giao thời kỳ
đồ sành sang đồ sứ màu.

“Phu nhân, đây là cơm nếp sườn hấp lá sen. Lão nô dựa theo phân phó

của phu nhân, trước dùng nước gừng sôi để tẩy máu và mùi tanh rồi tẩm
ướp gia vị trong một canh giờ, tiếp mới rán sơ qua dầu sôi, cuối cùng lăn
qua gạo nếp đã ngâm nước cho mềm rồi dùng lá sen đã ngâm qua rượu nếp
bọc lại đặt vào lồng hấp, chưng đủ một canh giờ, luôn giữ lồng hấp ở nhiệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.