THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1859

điều tra, không phải tay không mà về thì cũng là tự mình rơi vào vũng bùn,
cuối cùng ngồi xe tù về kinh phục mệnh.

Đương kim hoàng đế muốn chỉnh đốn, bá quan theo thường lệ không

ngừng tranh cãi, đại khái ý tứ là không nên động vào, một khi động vào lại
kéo theo vô số liên hệ, thiên hạ bất an.

Cố Đình Diệp nghe cả một buổi sáng, bắt lấy kẻ ồn ào hăng say nhất, vẻ

mặt khiêm tốn hỏi: “Không tính đến chuyện khác, chuyện thuế muối này
đến cùng có cần phải chỉnh đốn hay không.”

Gã quan kia nhăn nhó hồi lâu, sau đó lải nhải thêm một đống nào là khó

xử, ảnh hưởng, hậu quả thế nào.

Cố Đình Diệp lại hỏi: “Vậy ý của ngài là không chấn chỉnh? Cứ để lộn

xộn như thế?”

Bất luận bọn họ loanh quanh thế nào, Cố Đình Diệp chỉ hỏi một câu: “Vì

quốc vì dân, cuối cùng có nên chấn chỉnh thuế muối hay không”.

Thuế muối chiếm 1/5 thu nhập quốc khố, bây giờ còn không có đủ 1/50,

chuyện thuế muối mục nát như vậy, viên quan nào lại dám nói không cần
chỉnh đốn, nhất thời cả triều im lặng. Thấy tình hình này, hoàng đế tức thì
vô cùng phấn khởi.

Tốt lắm tốt lắm, ai nấy đều cho rằng phải chấn chỉnh thuế muối, như vậy

vấn đề kế tiếp chính là “chỉnh như thế nào”, “phái ai đi chỉnh”, “từ từ chỉnh
hay đao sắc chặt đay rối”.

Minh Lan cực kì tán thưởng, Cố Đình Diệp quả nhiên đi đúng đường,

đọc chưa đầy hai ngày sách luận đã biết cách cắt đứt tranh cãi, song nghe
đến đoạn triều đình thảo luận xem nên chọn ai đi chỉnh đốn thuế muối,
Minh Lan không khỏi lo sợ: “Chàng… muốn đi ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.