THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1891

không nhận đâu.” Trên mặt còn có mấy phần ’em đây rất ngay thẳng liêm
khiết đấy nhé.’

“Đồ ngốc!” Lục Chi oán hận cúi đầu, mắng khẽ.

“Em ăn cũng không ít hơn so với con bé đâu.” Môi Đan Quất khẽ động

đậy, mắt chuyển hướng khác.

Trong phòng chỉ còn lại một nữ chủ nhân mặt xám xịt cùng một quả đào

ngốc, Đan Quất cùng Lục Chi cùng lùi về phía sau dưới mái hiên, vừa bước
vào tịnh phòng đã thấy bên trong chỉ có hai người Thúy Tụ cùng Tiểu
Xuân.

Lục Chi mở miệng là không khách khí: “Con ả kia không biết lại đi chỗ

nào rồi.”

Đan Quất cũng suy nghĩ, cau mày hỏi: “Giờ không phải là Bích Ti cùng

Thải Hoàn làm việc sao? Người đi đâu rồi.”

Thúy Tụ đứng dậy cười ha ha: “Vừa rồi vợ Vượng Quý đến hỏi việc phủ

hầu bên kia lấy xe ngựa dùng, chị Thải Hoàn đi xem rồi. Chị Bích Ty bị
tiêu chảy, nói trở về phòng một lát, để chúng em ở đây.”

Lục Chi khẽ xì một tiếng, Đan Quất không biết châm biếm nên nói:

“Được rồi, gần đây trời gió lớn, khó tránh khỏi cảm lạnh. Đoán là cô ta
chạy về mặc thêm quần áo thôi. Vợ Vượng Quý ở đó sợ là Thải Hoàn
không giải quyết được, em chạy đi nhìn một cái đi.”

Lục Chi bĩu môi, nhấc chân chạy đi.

Nơi ở của kẻ hầu ở Gia Hi cư là một dãy phòng phía sau nhà chính, tuy

nói là nhà cho người hầu nhưng Minh Lan đối đãi với người làm tốt, Trừng
Viên cũng dư dả tiền nên bố trí toàn bộ là một dãy nhà nghiêm chỉnh có
tường ngăn, giường lò, bố cục chỉnh tề, đặc biết là nơi ở của mấy hầu gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.