THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1917

bụng lửa nóng, đêm đó khi đi ngủ quay lưng về phía chồng. Cố Đình Diệp
còn không rõ tình hình ra sao, nửa đêm mới về, nhanh chóng thích nghi ôm
lấy eo dán vào lưng của nàng. Da thịt nàng trắng mịn mềm mại, bóng lưng
nhỏ nhắn xinh đẹp, hắn cọ xát mấy cái, cảm giác rất vừa lòng, liền ôm ấp
thêm mấy cái nữa rồi lập tức ngủ, còn ngủ rất ngon.

Hôm sau trời vừa sáng, Đan Quất kinh ngạc phát hiện ra mấy dấu răng

chỉnh tề ở trên vai Minh Lan, ngay hàng thẳng lối đâu vào đấy, chị ta lập
tức nhìn qua gương trang điểm định tố cáo một phen, nhưng lại nghĩ tới lời
Phòng ma ma khuyên bảo, cố nén cơn tức giận xuống, nghiến răng hầu hạ
Minh Lan chuẩn bị phục trang.

Minh Lan trước sau không biết gì cũng chẳng phát hiện ra, chỉ cảm thấy

gai gai sau lưng, cũng không thèm để ý đến, dùng điểm tâm xong nhìn bên
ngoài thấy trời đẹp liền vui vẻ sai Đan Quất đi khố nhà kho tìm ít da tốt,
thêm mấy hộp quà bốn màu rồi chuẩn bị xe khởi hành.

Thu tàn nắng không gắt, ấm áp mơn man làm người ta dễ buồn ngủ,

Minh Lan suýt chút nữa thì ngủ mất trong xe ngựa, cuối cùng cũng đến ngõ
nhà họ Trịnh. Cô Thẩm nhỏ vừa mới thêu được hai mũi, đang rảnh rỗi
tưởng thối cả người, thế nào mà lại nghe thấy Minh Lan đến, bèn vui vẻ tới
trước cửa viện đón: “Hôm nay mặt trời mọc ở đàng Tây à? Sao em lại chủ
động đến gặp chị thế?”

Minh Lan đành phá tan ảo tưởng của chị ta, cười ha ha: “Mặt trời vẫn

mọc từ phía Đông, em có việc đến tìm chị dâu của chị.”

Cô Thẩm nhỏ sợ đến biến sắc: “Em đến tìm chị dâu của chị?!”

Nét mặt cùng giọng điệu của chị ta đã nói rõ mức độ hung dữ của Trịnh

đại phu nhân.

Bọn họ còn chưa nói được mấy câu, một bà hầu già từ đằng sau bước

nhanh tới, nói năng rành mạch: “Thưa Nhị phu nhân, Đại phu nhân nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.