THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2068

em coi trọng một chỗ thôn trang ở ngoại thành, địa phương tốt, thủy thổ
cũng vượng, bèn ra tay mua lại.”

Minh Lan vỗ tay: “Đặt mua sản nghiệp là chuyện tốt.”

“Tốt thì tốt thật, đáng tiếc bọn chị không đủ bạc.

Hoa Lan nhắc tới việc không đủ bạc, thần sắc mê mải, khẽ khàng: “Năm

ngoái anh rể em đến Khẩu Bắc làm việc, thuần hoá được con ngựa rất
tuyệt, anh ấy coi trọng như mạng ấy, không cho một ai sờ vào. Nhưng lần
này, anh ấy cắn răng bán ngựa, về nhà gom góp thêm để mua chỗ thôn
trang đó. Lúc ấy chị cũng buồn bực, không hiểu sao anh rể em lại đổi tính
đổi nết, nào ngờ anh ấy giao hết lại giấy tờ ruộng đất, nói anh ấy đã từng
hứa sẽ bù lại hết đồ cưới cho chị! Vốn dĩ anh ấy đích thân dò xét điền trang
thích hợp, mất bao nhiêu ngày!” Đôi mắt chị ấy sáng rừng rực, ngón tay
run nhè nhẹ, tuôn trào cảm giác hào hứng vui mừng.

*Khẩu Bắc: Hay còn gọi là khẩu ngoại, là khu vực ở phía Bắc Trường

Thành, gồm Nội Mông, Hà Bắc, Trương Gia Khẩu, Thừa Đức, khu vực
phía Bắc Tân Cương.

Minh Lan khẽ kêu “a”, tức thì lớn tiếng khen: “Anh rể quả có lời hứa

đáng giá nghìn vàng!”

Hoa Lan ngọt ngào như say, đôi mắt ướt át: “Anh ấy nói, cho đến hôm

nay mới ngộ ra. Cha mẹ cũng giống anh chị em, đều có gia đình riêng, chỉ
có chị và mấy đứa con mới là thật lòng vì anh ấy. Anh ấy không một lòng
với chị thì biết với ai. Anh ấy còn nói, mai sau tuyệt đối không để chịu phải
chịu ấm ức nữa. Sau này bọn chị có thể an tâm thoải mái rồi.”

Minh Lan nghẹn lời, đó vẫn là ông anh rể Viên Văn Thiệu ngay thẳng

vụng miệng đấy ư, lại có thể thổ lộ uất ức rõ ràng thế, khiến nàng nghe mà
cũng cảm động: “Tốt quá rồi, mười năm chịu ấm ức của chị Cả coi như
không uổng phí.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.