THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2092

Cố Đình Diệp mở mắt ra, lộ vẻ giận dữ: “Anh Thành Vịnh gặp chuyện

rồi.”

“Lại có sơn tặc tới cướp?” Minh Lan kinh hãi, tần suất phạm tội cũng

quá cao đi, ôi, không đúng, không phải nói khâm sai đã đến lưỡng Hoài rồi
sao.

“Không phải.” Người kia nắm chặt tay giận dữ, nện xuống giường một

quyền, “Anh Thành Vịnh bị đám người kia tính kế.”

Minh Lan không hiểu. Cố Đình Diệp chậm rãi đứng dậy thở dài nói:

“Công báo lên trên nói, anh Thành Vịnh đi uống rượu, không ngờ say mèm,
khi tỉnh lại bên cạnh lại có một người phụ nữ đang nằm.”

“A?” Bẫy đào mỏ kiểu cổ đại? Minh Lan không nhịn được bật cười,

“Chẳng nhẽ có nhà thấy Đoạn tướng quân tuấn kiệt, nổi lòng tham thấy
người sang bắt quàng làm họ, muốn chiêu làm con rể?”

“Nếu đúng là như vậy lại còn đỡ.” Cố Đình Diệp lạnh mặt, lộ ra sát ý:

“Cô ả kia tự xưng là phụ nữ nhà đàng hoàng, trong nhà có chồng có con,
luôn miệng nói anh Thành Vịnh làm hỏng trinh tiết của ả, chỉ còn con
đường chết.”

Minh Lan kinh hãi đến biến sắc: “Người đã có chồng?! Như vậy thì

phiền toái.” Muốn nghiệm thân cũng khó, “Gượm đã gượm đã, Đoạn tướng
quân đi uống rượu, trong tửu lâu lấy đâu ra phụ nữ nhà đàng hoàng.”

“Ả kia nói là đến tửu lâu thu tiền tôm cá, anh Thành Vịnh say rượu rồi

thấy ả ta có mấy phần sắc đẹp liền ép buộc lôi vào trong buồng.”

Minh Lan há mồm: “Làm sao lại như truyện kể vậy, lẽ nào người trong

tửu lâu chết hết rồi, thấy Đoạn tướng quân như vậy mà không ai ra ngăn
cản? Còn có, người kia lại còn ngủ tới lúc tiểu Đoạn tướng quân tỉnh
rượu…” Kịch liệt đến mức vậy à.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.