THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2103

Lần này đến thái phu nhân cũng giật mình. Một năm qua, dù Minh Lan

có lén tính kế thế nào thì ngoài mặt vẫn hòa hợp êm ấm với bà ta, nói năng
lúc nào cũng mềm mỏng, gay gắt như hôm nay đúng là hiếm thấy.

Lần gặp gỡ này chắc chắn là ra về chẳng vui vẻ gì. Minh Lan cũng

không muốn nói thêm mấy câu, chỉ cười nhạt đặt nắp ấm trà lên bàn nhỏ gỗ
hải đường. Đan Quất ngầm hiểu, nhìn đứa hầu bên cạnh liếc mắt ra hiệu.
Con bé kia rón rén quay mình ra ngoài, Tiểu Đào đứng bên ngoài nhanh
chóng báo lại: “Thường ma ma đến, mời phu nhân nhanh chóng trở về.”

Minh Lan ngạc nhiên, đảo mắt nhìn Đan Quất, không phải là ám hiệu

này đâu. Đan Quất còn ngạc nhiên hơn. Không chờ nàng phản ứng lại, thái
phu nhân bên kia đã ân cần giải thích với bà Khang: “Vị Thường ma ma
này là vú nuôi của chị Bạch.”

Bà Khang nghe được liền hừ lạnh một cái: “Một mụ vú nuôi thôi mà

cũng phô trương thế. Tôi nói này em gái, bà quá rộng rãi rồi, ở đâu có hạ
nhân lại lấn lướt như vậy, đến mức phu nhân bỏ lại trưởng bối mà đi gặp bà
ta.”

Thái phu nhân nở nụ cười như bị khó dễ, không nói gì nhưng hiệu quả

vẫn tốt.

Minh Lan vẫn giữ nét mặt ung dung, lạnh nhạt nói: “Bác có chỗ không

biết. Thường ma ma xuất thân trong sạch, phụ thân vốn là tú tài, gia cảnh sa
sút mới phải đi làm vú nuôi cho nhà họ Bạch, từ đầu đến cuối đều chưa bán
mình, sao lại nói là hạ nhân. Hầu gia đã nói, nhà họ Bạch giờ không còn ai
qua lại nên đối xử với bà như thân thích. Cháu làm sao dám không nghe
lời.”Giờ phút này nàng vô cùng cảm kích Cố Đình Diệp đã dự kiến trước,
sớm nâng thân phận cho Thường ma ma, có gì cũng dễ nói chuyện.

“Hầu gia thường nói, thời điểm chàng gian nan nhất ở bên ngoài, vị

Thường ma ma này từng giúp đỡ chàng rất nhiều, hết lòng chăm sóc. Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.