THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 233

Dì Lâm bỗng thấy lo lắng đan xen. Nàng ta được nuông chiều quen thói

nên không có mặt mũi nào mà kéo Thịnh Hoành lại cầu xin, chỉ có thể
đứng nghiến răng.

Thịnh Hoành vừa đi vừa thở dài. Khổng ma ma ở chốn thị phi đã lâu nên

hiểu rõ gốc rễ trong gia tộc. Bà kể lướt qua mấy gia tộc suy tàn hay công
hầu bá phủ bị đoạt tước, ông ta đều biết, thậm chí có nhà còn có chút qua
lại. Họa trong nhà hầu hết đều xuất phát từ đám con cháu bất tài. Mà con
cháu bất tài lại do gia giáo không nghiêm mà ra. Lúc lụn bại thì phượng
hoàng còn chẳng bằng gà. Gia tộc sa sút thì dẫn đến nuôi dạy con cháu
càng không ra gì, ở kinh thành ông ta nhìn thấy mà phát hoảng. Ông ta
chính mắt thấy bác cả sủng thiếp diệt thê như thế nào, gia sản to như vậy
mà gần như kiệt quệ. Nếu không có mẹ cả mình làm chỗ dựa cho Thịnh
Duy dốc sức làm ăn thì một chi đã sớm suy tàn đến mức gần như không
cứu vãn được. Từ trước đến nay nhiều vô số, Thịnh Hoành cứ nghĩ đến lại
thấy lo lắng khôn nguôi.

Bên ngoài có cơn gió lạnh thổi qua, Thịnh Hoành lấy lại bình tĩnh rồi

cảm thấy mình lo lắng dư thừa. Dù sao giờ Trường Bách và Trường Phong
đều cần cù chăm học, không như cái đám công tử quần áo là lượt ngắm hoa
chơi chim lêu lêu lổng lổng. Hồi cha mất, khi Thịnh Hoành được các bác,
các chú, bạn cũ của cha dẫn đi bái phỏng[‘] người khác, ông rất hâm mộ
những thế gia danh môn trải qua mấy đời đều làm quan. Mấy kiểu gia tộc
như thế này đều là gia đình có nền nếp, con cháu đều có triển vọng, mấy
đời đều không suy, dù có tước vị cũng không chủ quan. Sau này không biết
Thịnh gia có được phúc khí như thế hay không?

[‘] Hình thức xã giao, thăm hỏi của giới quý tộc xưa.

Thịnh Hoành than nhẹ một tiếng. Làm một vị quan có lý tưởng, có hoài

bão đâu dễ dàng gì?

……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.