THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 235

đang thời kỳ cắt giảm nhân sự, thuộc kiểu coi phụ nữ như đàn ông, coi đàn
ông như gia súc mà giao việc, có thể tuyển dụng hai người thì quyết không
tuyển hai người rưỡi. Thịnh lão thái thái trưng ra biểu cảm chỉ tiếc rèn sắt
không thành thép nhìn Minh Lan hồi lâu rồi thở dài một tiếng, đến gian
Phật đường niệm kinh hai lần để tĩnh tâm, kiềm chế bản thân không đi bóp
chết đứa cháu gái yêu quý. Mà Phòng ma ma thì rất quan tâm chuẩn bị cho
Minh Lan được xóa nạn mù chữ.

Năm đó, lúc Thịnh lão thái thái vẫn còn là đại tiểu thư của Dũng Nghị

hầu phủ có riêng một viện của mình không nói đến làm gì, nhưng bên cạnh
cò có ba ma ma quản gia, năm nha hoàn bậc nhất, tám nha hoàn bậc hai,
tám nha hoàn bậc ba, còn có năm sáu đứa râu ria làm chân sai vặt. Ngoài ra
còn có một số hầu già chuyên thêu thùa may vá, giặt quần áo và vẩy nước
quét nhà, ngần ấy ước chừng khoảng mấy chục người.

Minh Lan tách mấy đầu ngón ra bắt đầu đếm, càng đếm càng há to

miệng: “Vậy. Vậy. Có phải hơn ba mươi người chỉ chăm sóc mỗi bà nội
thôi ạ?”

Phòng ma ma chỉnh miếng lót giầy màu hạt dẻ mới làm được một nửa lại

cho cân đối, ngay ngắn, tỉ mẩn thêu bông hoa sáu cánh rất tinh tế lên mảnh
lụa chèn phía trên, cực kì kiêu ngạo nói: “Đó là tất nhiên rồi. Lão hầu gia
qua đời có mỗi một cô con gái, bao nhiêu châu báu ngọc ngà đều để hết cho
con. Lúc ấy, lão phu nhân ở trong kinh thành cũng có tiếng là người con gái
xinh đẹp, nết na.”

Minh Lan suy nghĩ trong chốc lát liền hỏi: “Vậy bây giờ Dũng Nghị hầu

phủ cũng như thế ạ? Cháu từng nghe bà nội nói, Dũng Nghị hầu phủ giờ có
ba chị em gái cùng trang lứa.”

Nét mặt già nua của Phòng ma ma hơi khó kìm nén, nói qua loa lấy lệ:

“Thật sự không có. Dũng Nghị hầu xưa và nay cũng có chút khác nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.