THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 614

Như Lan nhìn phía bên kia, khẽ cắn răng, châm chọc nói: “Em xem? Gia

Thành huyện chúa được hoan nghênh chưa kìa, không giống nhà chúng ta,
ơ? Sao lai, anh Tề sao lại … co vẻ như không khỏe?”

Minh Lan ngước lên nhìn, không biết Bình Ninh quận chúa nói gì, chỉ

thấy huyện chúa kề bên nàng e thẹn nhịn không được mà cười duyên, đôi
mắt to nhìn Tề Hành chẳng chút kiêng dè nào, toát ra vẻ mong chờ.

Mà Tề Hành lại có vẻ uể oải, câu có câu chăng trả lời, mặt nhợt nhạt,

thần sắc muộn phiền, đóa hoa trang trí trên trần nhà sấp bóng nắng loang
lổ, bóng hoa mờ mờ in lên khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc, tinh xảo rực rỡ
như hoa cài của thiếu nữ.

Minh Lan dường như sững sờ.

Mới trước đây thôi, cậu ta thích nhất véo má nàng, lại còn thích nhéo tai

nàng. Minh Lan trốn ở Thọ An đường, cậu ta bèn sớm sớm chiều chiều
thỉnh an lão phu nhân, thừa dịp không ai thấy sẽ tiện tay trêu nàng một hen.
Minh Lan vào Mộ Thương trai, cậu ta bèn lôi kéo Trường Bách kiếm cớ
tìm nàng, nàng ham sống sợ chết, sợ chọc vào rắc rối, trêu tức cậu ta lừa
gạt cậu ta châm chọc cậu ta, thế mà cậu ấy vấn cứ đến.

Nàng thích gì, chỉ cần lộ ra ý tứ trước mặt Trường Bách, không quá mấy

ngày sẽ thấy đồ được tặng sang trên danh nghĩa Trường Bách. Mỗi món
nàng đều trả lại, cậu ta vẫn cứ tặng tiếp, sau này, ngay cả Trường Bách
cũng không giúp cậu ta nữa…

Minh Lan tùy ý liếc sang, chỉ thấy sườn mặt cậu ta đang ngước mắt lên,

cách đám đông huyên náo, chợt đối diện ánh mắt nàng. Minh Lan lập tức
tránh mắt, không tỏ vẻ gì quay đầu xem kịch chăm chú.

Tề hành chỉ có thể thấy sườn mặt Minh Lan, cái cằm nhỏ dịu dàng xinh

xẻo, cậu ta không dám lưu lại ánh mắt, lập tức quay đầu, lại thấy một sức
nóng ngay trên đỉnh đầu, Gia Thành huyện chúa vừa nói xong gì đó với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.