THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 649

Sau khi Mặc Lan ngồi dậy, đã rất tỉnh táo dựa vào bên cạnh trực tiếp xốc

mành lên nhìn. Như Lan không thèm châm chọc nàng, cũng cúi người qua
xem, Minh Lan là người ngồi dậy cuối cùng cũng thò đầu ra nhìn, may sao
người đánh xe nhà họ Thịnh đánh xe vào sau một cây đại thụ ở ven đường,
có thể che được một chút, ba cô Lan lén vén rèm cũng không bị ai nhìn
thấy.

Vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, mấy người trên xe lão phu nhân đỗ ở phía

trước, bên ngoài một đám hỗn loạn, một hồi ầm ĩ kêu cha gọi mẹ, vì thế xe
ngựa không thể đi tiếp. Chỉ thấy cách đó không xa, mấy công tử áo gấm
đeo ngọc cưỡi ngựa lớn đang nhiếc mắng. Minh Lan nghe sơ sơ, mới biết
được bọn họ vừa phóng ngựa chạy như bay qua, làm mấy cửa hàng nhỏ ven
đường đều bị đổ rạp, bởi vì chạy quá nhanh, làm liên lụy nhiều người đi
đường cũng bị giẫm ngã, nhất thời phụ nữ và trẻ em thút thít. Người ngã
ngựa đổ, làm cản trở đường đi.

Mặc Lan khẽ mắng: “Lũ quần là áo lượt!” [‘]

[‘] Nguyên tác “hoàn khố” nghĩa đen là quần lụa, ám đám công tử bột

quần là áo lượt chỉ biết ăn tàn phá hại, vô tích sự.

Như Lan khẽ rống: “Bại hoại!”

Minh Lan nghĩ thầm: “Quản lý trong thành?!”

Chỉ nghe thấy một người đàn ông áo gấm đỏ thẫm trong đó giơ roi đánh

ngựa, chửi ầm lên: “Nô tài chó má, cái loại mắt chó nhà mày, dám cản
đường của ông đây, ông giẫm chết mày, dẫm chết con châu chấu nhà mày!”

Một chàng trai phía dưới nâng mẹ già nhà mình lên, đầu bà bê bết máu

tươi đang thoi thóp, phẫn nộ: “Các người… các người, còn có vương pháp
không? Vô nhân tính, coi mạng người như cỏ rác!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.