THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 757

Lục Chi thầm nghiền ngẫm câu chữ ở trong lòng nửa khắc, hình như ngộ

ra điều gì, đôi mắt sáng lên, ngẩng đầu nói: “Cô chủ, Lục Chi đã hiểu.”

Đợi sau khi mấy cô bé lui ra ngoài, Minh Lan trầm tư một lát, lấy giấy

viết thư đặt ở trên bàn, trải cho phẳng, thoáng suy tư rồi bắt đầu đặt bút
viết.

Đêm đó, Thịnh Hoành ở chỗ dì Hương dùng cơm, vì mấy ngày liền xã

giao nhiều nên cảm thấy mệt mỏi, vốn tính toán ngủ lại đây, ai ngờ lại bị
Vương thị dứt khoát gọi về. Tới nhà chính rồi, thấy bà vợ cả ngồi ngay
ngắn ở mép giường lò, mặt mũi đỏ ửng, chân mày còn có mấy phần vui
mừng, Thịnh Hoành quyết định bàn với nàng ta về vấn đề “mưa móc cùng
chén trà”, không thể tối nào cũng ngủ với nàng ta, cũng phải quan tâm tới
cảm xúc của quần chúng nhân nhân chứ. Ai ngờ ông còn chưa mở miệng,
Vương thị đã chạy vội ra đóng cửa phòng, kể lại như vũ bão, dọa cho ông
sợ ngây người.

“Nàng nói cái gì? Gả con cho Tề Hành? Quận chúa thật sự nói như vậy?”

Thịnh Hoành ngây người một lúc lâu, mới giật mình nói, “Vậy…… nhà mẹ
đẻ nàng thì thế nào? Như Nhi không phải muốn kết thân với nhà anh vợ
sao? Chỉ thiếu hạ lễ thôi.”

Vương thị do dự, nhưng nhớ tới vẻ mặt chị dâu lúc nhìn thấy Như Lan

tương đối không hài lòng, nói thẳng: “Đây không phải là còn chưa đưa lễ
sao? Sẽ làm chậm trễ con gái chúng ta tìm tấm chồng tốt đó.”

“Tề Hành tốt lắm sao?” Là đàn ông, Thịnh Hoành nghĩ đến đầu tiên

chính là nhan sắc của Lục Du Du trong Tề phủ kia.

(Lục Du chắc các bạn đọc ngôn tình đều biết, nhà thơ nổi tiếng của

Trung Quốc, rất đẹp trai và thơ hay nhưng nổi tiếng nhất là ông này bạc
nhược, nghe lời mẹ bỏ vợ là nàng Đường Uyển tài năng xinh đẹp, có gì xin
mời GG caca nhoa.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.