THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 774

buông, chẳng qua là thấy mình đã không có mẹ đẻ lại chẳng có anh ruột,
nghĩ mình là quả hồng mềm mà nắn.

Khang Nguyên Nhi chán nản, cãi lại cũng chẳng được cái gì, trên câu

chữ của Minh Lan chưa bao giờ để người ta nắm được nhược điểm.

Lúc này bên ngoài bỗng ầm ĩ một trận, hình như có âm thanh tranh chấp.

Như Lan nhíu mày, gọi Hỉ Thước đi xem. Qua một lát, Hỉ Thước trở về,
cười nói: “Cô chủ, không có gì đáng lo đâu ạ. Hỉ Chi ở trong phòng thử cái
thoa cài tóc mới, Hỉ Nghiệp nhìn thấy, tưởng rằng là của mình bị thiếu, ai
ngờ là nhà Hỉ Chi đưa tới, nên cãi nhau nhau mấy câu, bảo em nói mấy câu
thông suốt, nên đã làm hòa rồi ạ.”

Như Lan đang muốn nói, Mặc Lan lại cướp lời mở miệng trước, nửa đùa

nửa thật nói: “Con bé kia cũng quá là không biết ý, tuy cùng là người hầu
trong phủ, nhưng cha mẹ Hỉ Chi là người hầu đắc lực của lão gia phu nhân,
anh trai chị dâu cũng tài giỏi, mẹ Hỉ Nghiệp làm lao dịch từ lâu, cha lại là
con sâu rượu, sao có thể so với Hỉ Chi? Nếu muốn so, cũng phải nhìn lại
mình xem có xứng không đã chứ?”

Sắc mặt Khang Nguyên Nhi tái mét, Như Lan hơi bất an, lại không biết

nói gì. Mặc Lan cố ý liếc nàng một cái, tiếp theo nói với Hỉ Thước: “Còn
có, mặc dù đều là hầu gái trong viện cô chủ, nhưng cha mẹ mỗi người
không giống nhau, dòng họ tổ tông cũng khác, cả ngày chỉ chăm chăm dòm
ngó chuyện trong nhà người khác, cho hai phần nhan sắc thì mở phường
nhuộm, đừng để bản thân làm những chuyện như vậy.”

(từ nhan sắc này cũng có nghĩa là thuốc nhuộm)

Khang Nguyên Nhi vỗ bàn đứng lên, cái tay nho nhỏ nổi đầy gân xanh bị

vỗ cho đỏ, giận dữ nói: “Mày có ý gì?”

Mặc Lan tỏ vẻ kinh ngạc nói: “Chẳng qua là dạy con bé kia đôi câu,

không đánh cũng chẳng mắng, hay là chị họ cảm thấy bất an? Em cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.