THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 386

vậy, mắt không thấy thì lòng sẽ không lo, nàng nhủ với mình như thế.
Không được nghĩ lung tung, thắng làm vua thua làm giặc, đây không phải
là chuyện nàng có thể can thiệp được, thôi thì cứ giữ ngân phiếu của mình
cho kỹ là được.

Vân Phỉ không yên lòng, trong lúc suy tư bỗng nghe thấy bên ngoài xe

ngựa vang lên tiếng xôn xao ồn ào, sau đó bỗng nhiên trở nên im lặng, một
loạt tiếng vó ngựa chạy tới trước mặt, có người hô to: “Thái hậu, hoàng
thượng giá đáo, Lục Thịnh còn không mau quỳ tiếp giá!”

Nàng giật mình, còn tưởng là mình đang nằm mơ. Sao thái hậu và

hoàng thượng lại tới đây?

Lục Kim cũng giật mình kinh hãi, ngơ ngác nhìn Vân Phỉ, sau đó định

đưa tay vén màn lên.

Trên con đường làm bằng đá tảng rộng và thẳng tắp trước cửa Lục

phủ, hơn trăm tên cấm vệ quân đang hộ tống một chiếc xe do sáu con ngựa
kéo. Cờ đại diện cho thiên tử phất phới trong gió sớm. Trên lưng con ngựa
lông vàng đốm trắng chạy trước xa giá của vua là thừa tướng Úy Trác.
Người gọi tiếp giá chính là tổng quản Ý Đức cung Ngụy Mẫn.

Mười mấy người lập tức quỳ xuống đất. Lục Nguyên đỡ lão thái thái

xuống xe ngựa, cũng quỳ xuống.

Vân Phỉ há hốc mồm, trong giây phút bị Lục Kim kéo xuống xe và

quỳ xuống, nàng ước gì có thể độn thổ xuống đất. Đúng là trăm tính ngàn
tính cũng không tính được có ngày hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.