THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 632

Chương Tùng Niên cúi người nói: “Xin công chúa quay về đi, trời rất

lạnh, cẩn thận kẻo bị lạnh.”

Vân Phỉ nhớ lại từng được hắn giúp đỡ, lòng hết sức cảm kích, nhẹ

nhàng bảo: “Chương đại phu, tuy thân phận của ta đã thay đổi nhưng ta vẫn
coi huynh là bằng hữu, hy vọng Chương đại phu cũng coi ta như vậy, đừng
giữ khoảng cách xa lạ với ta. Nếu có chỗ nào Vân Phỉ ta giúp được thì
Chương đại phu cứ lên tiếng.”

Chương Tùng Niên cảm thấy ấm lòng, nuốt nước miếng một cái rồi

nói: “Đa tạ công chúa, có câu này của công chúa, vi thần có chết cũng
không chối từ.”

“Chương đại phu đi thong thả.” Vân Phỉ ngập ngừng rồi nói nhỏ: “Nếu

hoàng thượng có hỏi tới sức khỏe của mẹ ta thì huynh cứ nói là bà bị bệnh
thật.”

Chương Tùng Niên cũng đáp thật nhỏ: “Vi thần đã biết, vi thần xin

cáo lui.”

Vân Phỉ nhìn theo bóng dáng nho nhã của hắn dần biến mất trong

bóng đêm, lòng dâng lên một sự kích động, gần như là muốn đuổi theo bảo
hắn bắt mạch cho mình xem rốt cuộc là có…

Nhưng nàng vẫn không dám, chuyện này không thể để bất cứ ai biết.

Nàng hít sâu một hơi rồi xoay người đi vào trong.

Tô Thanh Mai nhìn thấy nàng thì lập tức sốt sắng hỏi tình hình bữa

tiệc, sợ Vân Phỉ và A Tông chịu ấm ức.

Vì trong lòng có tâm sự nên Vân Phỉ cứ ngật ngờ, hồn treo ngược cành

cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.