THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 633

Tô Thanh Mai cứ tưởng là nàng đã mệt nên liền sai cung nữ chuẩn bị

nước nóng để Vân Phỉ tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm.

“Mẹ cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Vân Phỉ ôm một bầu tâm sự bước ra

khỏi tẩm điện của Tô Thanh Mai. Nằm trong bồn nước ấm, cả người nàng
được thả lỏng, nhưng tâm trạng thì vẫn cứ nặng nề. Trong lòng nàng vốn đã
có một tảng đá to đè nặng, giờ thì cảm thấy trên tảng đá ấy lại có thêm một
tảng đá khác.

Tay nàng bất giác đặt lên trên cái bụng vẫn còn bằng phẳng, sau đó thì

như giật mình, lập tức lấy tay ra. Sẽ không đâu. Nàng và Úy Đông Đình đã
cắt đứt quan hệ, ông trời sẽ không đùa giỡn với nàng, khiến hắn để lại cho
nàng một đứa con.

Lòng nàng rối như tơ vò, nàng vội vàng tắm rửa cho xong rồi bước ra

khỏi bồn tắm, mặc quần áo rồi đến cung điện phía tây của Thục Hòa cung.
Có những chuyện nghĩ nhiều cũng vô dụng, còn mấy tháng nữa bụng mới
to lên, đủ để nàng báo thù rửa hận.

Nàng hít sâu một hơi, cố buộc mình không nghĩ ngợi lung tung đến

chuyện này nữa. Rốt cuộc có phải mang thai hay không, không cần mời đại
phu khám, đến tháng sau mà kinh nguyệt còn chưa tới thì chắc chắn là có
rồi. Bây giờ có nghĩ cũng vô dụng, để dành đầu óc nghĩ chuyện báo thù
trước đã.

Nàng vứt ý nghĩ này ra khỏi đầu, cầm lấy miếng ngọc bội hình rồng

mà Triệu Sách đưa, ngắm nghía thật tỉ mỉ.

Vân Định Quyền chỉ mới bốn mươi, dung mạo anh tuấn, như mặt trời

ban trưa, bây giờ lại là vua của một nước, vinh hoa phú quý hưởng không
hết. Điều nàng lo lắng nhất là trong thời gian này, Triệu Hiểu Phù đã bị sự
sủng ái của cha làm cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.