THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 635

Không ngờ Vân Phỉ không hề để bụng thù xưa mà còn cười với Tú

Dung. “Ngươi trung thành với chủ thì có tội gì chứ? Chuyện quá khứ đừng
nhắc đến nữa, đứng dậy đi.”

Tú Dung vội vàng tạ ơn.

Đêm qua, Triệu Hiểu Phù làm như vô tình nghe ngóng tình hình của

Vân Phỉ gần đây, định thăm dò tin tức của ca ca mình. Ai ngờ Vân Định
Quyền lại nói với nàng Vân Phỉ từ chỗ Úy Trác chạy về đây, về phần Triệu
Sách thì hắn không nhắc đến. Triệu Hiểu Phù cũng không dám hỏi, lo lắng
cả buổi tối, không biết rốt cuộc đại ca mình còn sống hay đã chết, càng
không biết sau khi hắn bắt Vân Phỉ đi thì đã xảy ra chuyện gì, tại sao Vân
Phỉ lại đến chỗ Úy Trác ở Tấn Châu, bây giờ Triệu Sách đang ở đâu?

Những câu hỏi này cứ nghẹn trong cổ họng của nàng ta, nhưng nghĩ

đến chuyện mình và ca ca từng làm thế với Vân Phỉ, cho dù nàng ta có mở
miệng hỏi thì chưa chắc Vân Phỉ đã chịu nói thật cho nàng ta biết, dù sao
thì cũng do Triệu Sách bắt Vân Phỉ đi, có thể coi như là kẻ thù của Vân Phỉ.

Vân Phỉ thấy bộ dạng muốn hỏi mà không dám hỏi của Triệu Hiểu

Phù thì đương nhiên biết nàng ta đang nghĩ gì.

Nàng nhận lấy ly trà Tú Dung dâng lên, nhấp một ngụm nhỏ rồi cười

thật tươi với Triệu Hiểu Phù. “Phụ hoàng đúng là sủng ái mẫu phi hết mực,
mùa đông mà vẫn có thể được uống trà long tỉnh đầu xuân này, hương vị
không khác nào mùa xuân, đúng là hiếm thấy. Phụ hoàng thật là chu đáo
với mẫu phi, những thứ tốt nhất trên đời này đều muốn đưa hết đến chỗ của
người.”

Triệu Hiểu Phù nghe Vân Phỉ nhắc đến Vân Định Quyền thì chau mày

lại, vẻ chán ghét ghê tởm không sao giấu được xẹt qua trong mắt nàng ta.

Vân Phỉ vừa thăm dò là đã biết mình lo lắng thừa, Triệu Hiểu Phù vẫn

có thái độ căm hận và thù địch với Vân Định Quyền. Nàng yên tâm hơn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.