THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 669

Trên tay Phục Linh nâng một miếng ngọc bội, trên đó được buộc một

sợi dây treo những viên ngọc nhỏ màu xanh. Đây không phải là thứ trên
người Triệu Hiểu Phù, vậy đương nhiên là đồ của Vân Thừa Cương. Vân
Phỉ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, đúng là thu hoạch bất ngờ. Hôm qua nàng
nghe được một tiếng động nhỏ, cảm thấy có đồ vật gì đó rơi xuống đất
nhưng cũng không hy vọng là tìm được thứ gì cho lắm. Có lẽ là lúc ấy
Triệu Hiểu Phù và Vân Thừa Cương đều kích động cho nên không phát
hiện ra có đồ bị rơi.

Nàng tươi cười, cất miếng ngọc bội đi.

Phục Linh nói: “Công chúa, lúc nãy trên đường về, em nghe nói hoàng

hậu đã sinh rồi.”

Vân Phỉ hỏi: “Là một tiểu công chúa phải không?”

Phục Linh lắc đầu, sắc mặt có vẻ nghiêm trọng: “Hoàng hậu khó sinh,

tiểu hoàng tử vừa sinh ra đã tắt thở.”

Vân Phỉ ngẩn ngơ mà nhìn Phục Linh, kinh ngạc đến nỗi không nói

được lời nào.

Nàng chỉ nghĩ là Lâm Thanh Hà sẽ sinh được một tiểu công chúa, bất

luận có phải là con ruột của Vân Định Quyền hay không, nó cũng chỉ có
thể là công chúa. Không ngờ kết quả lại thế này.

Trước khi sinh, Lâm Thanh Hà đã phải chịu sự xóc nảy trên một

quãng đường khá dài tới kinh thành, thân thể nàng ta vốn yếu đuối, đứa trẻ
này khó sinh mà chết cũng không phải không có khả năng, như thế cũng
đúng như ý của Vân Định Quyền.

Thế nhưng, có thật là đứa trẻ này khó sinh mà chết không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.