THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 686

nàng ta vinh hoa phú quý cùng cuộc sống an nhàn. Liệu nàng ta có còn kiên
định như trước hay không?

Nàng thử thăm dò nói: “Quận chúa đừng buồn, rất nhanh sẽ đoàn tụ

cùng thế tử thôi.”

Triệu Hiểu Phù nói: “Đại Tề ta có phong tục, vào đêm nguyên tiêu

hàng năm, hoàng đế phải đến Nguyệt Thiên Lâu để cùng dân chúng thả
đèn. Năm nay là năm đầu tiên Đại Sở lập quốc, cha cô chắc chắn sẽ cùng
ăn mừng với dân chúng ở tết nguyên tiêu. Cho nên chúng ta tính sẽ chạy
trốn vào đêm ấy.”

Vân Phỉ nghe được câu này, hoàn toàn yên tâm. Xem ra nàng ta cũng

không hề có tình cảm gì đối Vân Thừa Cương, nếu không sẽ không ra đi
một cách dứt khoát như thế.

Vân Phỉ trong lòng thập phần cao hứng.

Triệu Hiểu Phù có chút sầu não: “Nhưng buổi tối ra khỏi thành, phải

có lệnh bài Đồng Ngư. Ca ca bảo ta nghĩ pháp tìm được một tấm lệnh bài
Đồng Ngư.”

Vân Phỉ giả vờ như không biết chuyện của nàng ta cùng Vân Thừa

Cương, thấp giọng nói: “Việc này, phải tìm Đoan vương, hiện tại hắn phụ
trách canh gác và phòng thủ kinh thành.”

Triệu Hiểu Phù cắn môi, trong mắt hiện lên một tia hận ý. Sao Vân

Thừa Cương có thể đưa lệnh bài cho nàng ta được chứ. Đã vài lần nàng
nhẫn nhục vụng trộm, ứng phó với hắn chỉ vì để trộm lệnh bài. Nhưng Vân
Thừa Cương cực kỳ xảo trá, chỉ chiếm lấy cơ thể nàng mà không chịu nhả
ra cái gì.

Vân Phỉ nói: “Quận chúa, ta có thể lấy được lệnh bài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.