THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 688

Phục Linh quyệt bĩu môi nói: “Đoan vương xưa nay cùng công chúa

bất hòa, lúc này ngài ấy đang tuyển vương phi, liệu có đến không?”

Vân Phỉ cười: “Nghe được hai từ rừng mai và vật gì đó, hắn nhất định

sẽ đến.”

Phục Linh dạ một tiếng, rồi dẫn một tiểu thái giám đi.

Vân Phỉ mang theo hai gã cung nữ cùng hai tiểu thái giám còn lại, đi

vào rừng mai.

Hoa mai cao ngạo, một mình nở rộ, tỏa hương trong gió ré. Đứng

trong đó, giống như cả thể xác và tinh thần đều tắm trong mùi nồng nàn,
khiến người cảm thấy tỉnh táo và dễ chịu.

Vân Phỉ kiên nhẫn chờ, rốt cục, Vân Thừa Cương cũng đến. Hắn hôm

nay ăn mặc rất trang trọng, áo bào màu lam có hình rồng ẩn mình giữa biển
mây, tôn thêm vẻ anh tuấn như ngọc, phong thần tuấn lãng. Thật sự là
không thể trông mặt mà bắt hình dong, cầm thú mà lại khoác một lớp da
đẹp như thế.

Hắn đứng đó, lạnh lùng nhìn Vân Phỉ, trong ánh mắt mang theo một

tia tàn độc, giọng điệu lại càng khó nghe: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Vân Phỉ xua tay: “Phục Linh, các ngươi đều lui ra trước đi.”

Vân Thừa Cương tiến lên vài bước: “Đồ vật gì?”

“Ngươi ở trong này đã làm rơi vật gì, thì nên rõ hơn ai hết chứ.” Vân

Phỉ cười nhạt: “Cái đêm Hoàng hậu sinh, thực khéo, ta đến rừng mai, nghe
thấy được một ít âm thanh khiến người kinh hồn, sau lại lại nhặt được một
vật.”

Vân Thừa Cương hung tợn nói: “Ngươi muốn gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.