THẾ GIỚI CHO ĐẾN NGÀY HÔM QUA - Trang 147

Ngày 29/5, phía Widaia báo rằng người chiến binh của họ bị thương ngày
15/4 vừa chết, khiến phía Wilihiman tổ chức nhảy múa ăn mừng song đã bị
cắt ngang bởi báo cáo về cuộc đột kích của Widaia ở mặt trận phía bắc.

Phía Widaia giờ đây đang cảm thấy không thể nghỉ ngơi vì họ đã chịu đựng
hai cái chết mà không thể báo thù. Ngày 4/6, họ phái một nhóm phục kích,
sự việc này phát triển thành một trận đánh lên đến 800 người tham gia và
chỉ ngưng khi bóng đêm ập xuống. Ba người Wilihiman bị thương nhẹ.

Một trận đánh tổng lực diễn ra vào ngày 7/6, với 400 hoặc 500 chiến binh
mỗi bên. Giữa rừng giáo mác và cung tên từ hai nhóm đối đầu cách nhau
20 mét, những người nóng nảy đánh nhau trong vòng 5 mét và liên tục di
chuyển để tránh bị đánh trúng. Khoảng 20 người bị thương.

Cuộc đột kích của người Wilihiman ngày 8/6 được suy đoán từ các dấu
chân nhưng không bị phát giác.

Ngày 10/6, người Wilihiman dồn sức cho một buổi lễ và không ai ra vườn
hoặc gác tháp canh. Vào cuối buổi chiều của ngày nóng bức đó, một người
đàn ông Wilihiman và ba cậu bé ra sông uống nước, nơi họ kinh ngạc trước
30 người Widaia chia thành hai nhóm. Khi nhóm đầu tiên tiến đến, bốn
người Wilihiman bỏ chạy, từ đó nhóm Widaia thứ hai đang ẩn mình cố
gắng chặn đường. Người đàn ông Wilihiman và hai cậu bé xoay sở chạy
thoát, nhưng Wejakhe, cậu bé thứ ba, không thể chạy nhanh vì chân bị
thương, đã bị bắt và bị gây thương tích nghiêm trọng, cuối cùng cậu bé đã
chết vào đêm đó.

Ngày 15/6, người thân Wilihiman của Wejakhe tổ chức một cuộc tấn công
nhưng bất thành.

Ngày 22/6, phía Widaia loan báo lời thách đấu và một trận chiến với
khoảng 300 người mỗi bên kéo theo một trận phục kích. Bốn người bị
thương nhẹ. Một người của Nhóm Dloko-Mabel bị thương nghiêm trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.