THẾ GIỚI CHO ĐẾN NGÀY HÔM QUA - Trang 316

Cuối cùng, tôi muốn phỏng đoán về một mối liên kết giữa hai đặc tính của
đời sống truyền thống: sự rủi ro của nó và những gì tôi cảm nhận về tính
nhiều chuyện của các dân tộc truyền thống. Kể từ chuyến đi đầu tiên đến
New Guinea, tôi đã bị ấn tượng bởi việc người New Guinea dành nhiều
thời gian để nói chuyện với nhau đến thế nào so với chúng ta, những người
Mỹ và châu âu. Họ liên tục bình luận về những gì đang xảy ra, những gì đã
xảy ra buổi sáng nay và ngày hôm qua, người nào ăn gì khi nào và những
chi tiết cặn kẽ về việc ai đã nói gì về ai hoặc đã làm những gì với ai. Họ
không chỉ nói chuyện suốt cả ngày, mà thỉnh thoảng còn thức dậy giữa đêm
và tiếp tục nói chuyện. Hầu như không thể có được một giấc ngủ ngon khi
ở chung lều với những người New Guinea. Nhiều người phương Tây khác
cũng có cùng nhận xét trên về tính nhiều chuyện của người !Kung, người
lùn Pygmy châu Phi và của nhiều dân tộc truyền thống khác.

Trong vô vàn ví dụ, một câu chuyện đã luôn in đậm trong tâm trí tôi. Một
buổi sáng trong chuyến đi đến New Guinea lần thứ hai của mình, tôi đang ở
trong lều cùng với hai người đàn ông Cao nguyên New Guinea, trong khi
những người khác đã rời khỏi trại đi vào rừng. Hai người đàn ông này
thuộc bộ lạc Fore và đang nói chuyện với nhau bằng tiếng Fore. Cuộc trò
chuyện của họ lặp lại về một chủ đề mà tôi có đủ vốn từ vựng tiếng Fore để
có thể hiểu. Họ đang nói về một loại thực phẩm chủ yếu của vùng cao
nguyên là khoai lang mà trong tiếng Fore gọi là isa-awe. Một người nhìn
vào đống khoai lang lớn trong góc, sau đó ngồi đếm xem đống khoai thật
sự có bao nhiêu củ. Họ sử dụng hệ thống số đếm Fore sắp xếp đồ vật tương
ứng với 10 ngón tay, sau đó đến 10 ngón chân và cuối cùng là dọc theo một
loạt các điểm trên cánh tay. Mỗi người kể cho người còn lại nghe sáng nay
họ đã ăn bao nhiêu isa-awe. Rồi họ lại ngồi nhớ xem "người đàn ông đỏ" đã
ăn bao nhiêu isa-awe (tức là, tôi: người Fore gọi người châu âu làtetekine,
nghĩa đen là "người đàn ông màu đỏ," chứ không phải "người da trắng").
Người đàn ông đầu tiên nói ông lại đang đói và muốn ăn isa-awe dù ông
mới ăn cách đây một tiếng. Cuộc đối thoại lại tiếp tục với chủ đề ước tính
xem đống khoai đó còn đủ cho đến bao giờ và khi nào thì người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.